BÍ MẬT ĐÊM HÈ - Trang 323

và mẹ không thể ngăn mình cầm nó lên và... mẹ cố giết lão. Mẹ hy vọng là
mẹ đã giết được lão. Mẹ không biết sao nữa...”

“Được rồi mà mẹ,” Annabelle thì thầm, đặt tay lên vai bà. “Không ai trách
mẹ vì đã làm thế cả... Lão Hodgeham là một con quái vật, và...”

“Sao?” Philippa điếng người hỏi. “Vậy lão chết rồi à?”

“Con không biết. Nhưng chuyện sẽ ổn thôi, Jeremy và con đã ở đây, và
Hunt sẽ không để chuyện gì xảy ra cho mẹ.”

“Mẹ,” Jeremy gọi, cầm một đầu tấm thảm cuộn tròn và cùng ông quản gia
đi ra bằng cửa sau. “Mẹ có biết cây kéo để đâu không?” Câu hỏi bật ra dễ
dàng đến mức ai đó sẽ nghĩ cậu cần nó để cắt dây thừng.

“Cô hầu đang giữ nó, mẹ nghĩ vậy,” bà Philippa đáp. “Cô ấy đang cố chùi
sạch nó.”

“Được rồi, con sẽ đi lấy.” Cậu đi khỏi hành lang và gọi với ra sau. “Mẹ xem
qua váy áo của mình đi nhé. Bất cứ cái gì dính một giọt máu thôi cũng phải
hủy hết.”

“Được rồi, con yêu.”

Nghe hai người nói chuyện, Annabelle không thể không thắc mắc làm thế
nào mà cô và gia đình lại đang nói việc tiêu hủy chứng cứ trong một vụ giết
người như nói chuyện phiếm thế này. Rồi cô nhớ lại đã từng có thời mình
cảm thấy gia đình mình tốt đẹp hơn gia đình Hunt một chút... và cô rùng
mình.

Hai giờ sau, Philippa uống hết ly rượu rồi yên giấc trên giường, còn Simon
và Jeremy đã về đến nơi. Họ trao đổi vài câu ở ngay sảnh vào. Khi
Annabelle xuống cầu thang, cô dừng bước giữa chừng khi thấy Simon đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.