BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 138

theo một chút u buồn, một chút phẫn uất, là sự ngạo mạn, ngông cuồng của
tuổi trẻ.

Cậu ta liếc nhìn qua chiếc xe thể thao mà Từ Nam Phương đang ngồi,

trong mắt tựa hổ phách thấp thoáng một niềm vui sướng, thế nhưng khi
trông thấy Diệp Phi Vũ đi ra, vẻ mặt chợt trở nên lạnh lùng. Cậu ta không
thèm quay đầu lại lập tức ôm con mèo lên xe.

Diệp Phi Vũ tới gần chiếc limo, nói gì đó với người ngồi bên trong, bộ

dạng khúm núm kính cẩn. Từ Nam Phương nghĩ, trên xe chắc hẳn không
chỉ có mình chàng thanh niên kia. Cô không nghe được Diệp Phi Vũ nói gì,
chỉ thấy một lúc sau cửa sổ được kéo lên, chiếc xe chậm rãi lùi về phía sau.
Một đoàn xe màu đen có rèm che lướt qua bên cạnh Từ Nam Phương, sau
năm chiếc xe như thế mới đến lượt chiếc limo trắng, sau đó lại có năm
chiếc xe đen hộ tống theo. Mãi đến khi đoàn xe nối đuôi nhau chạy khuất,
Diệp Phi Vũ mới lên xe.

Từ Nam Phương chứng kiến cảnh tượng ấy liền đoán ra được thân thế

của cậu thanh niên kia không tầm thường, cô dò hỏi: "Họ là bạn anh à?"

Diệp Phi Vũ cười cười, hời hợt "ừm" một tiếng cho qua.

Thấy anh ta miễn cưỡng đáp cho có lệ, Từ Nam Phương không hỏi tiếp

nữa. Vừa rồi có lẽ đoàn người trong xe trông thấy xe của Thượng Quân
Trừng nên tưởng người lái xe là anh, xem vẻ mặt hụt hẫng của người thanh
niên kia cũng đoán được họ nhận nhầm. Từ Nam Phương biết Diệp Phi Vũ
rõ ràng rất dè chừng mình nên không cố gặng hỏi. Cô quay đầu nhìn ra
ngoài cửa sổ, đôi mắt chợt bị che mờ bởi một tầng hơi nước.

Thấy Từ Nam Phương đột nhiên trở nên buồn bã không rõ nguyên cớ,

Diệp Phi Vũ bây giờ mới phát hiện hóa ra mình đã lái xe đưa cô tới trước
quảng trường Thiên An Môn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.