BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 181

ông nghĩ con dao này không đủ sắc thì chúng ta có thể thử một chút, không
cắt được yết hầu ông, nhưng chắc có thể chọc thủng mắt chứ nhỉ?"

"Mày dám?"

"Sao tôi không dám chứ?" Từ Nam Phương đương nhiên không bận tâm

tới sự đe dọa của ông ta, "Ông có bản lĩnh gì tôi không cần biết, chẳng qua
tôi chỉ bảo vệ bạn thân mình mà thôi. Người khác không động tới tôi, tôi sẽ
không động tới họ, nhưng nếu đã động tới tôi thì tôi nhất định phải chống
lại! Chỉ đơn giản như vậy thôi." Nói xong, cô dồn thêm lực ở cách tay, gã
họ Lư kia dù da mặt có dày tới đâu cũng cảm nhận được sự quyết tâm của
Từ Nam Phương đằng sau lưỡi dao.

Thế nhưng tên giám đốc Lư này vốn dĩ không phải kẻ vừa, có được địa

vị ngày hôm nay, có sóng gió gì mà ông ta chưa trải qua? Nếu nhát chết
như vậy thì đã không tồn tại được đến ngày hôm nay. "Cô có ý gì thế?
Muốn tôi thả các người đi sao? Được thôi, thả thì thả! Nhưng không thể thả
không được!" Nói xong, ông ta huých tay đẩy Từ Nam Phương ra phía sau.

Từ Nam Phương bất ngờ bị đẩy, con dao trong tay xẹt qua mặt tên họ Lư

kia, một vệt máu dài chảy ra.

Cô vốn dĩ không có bản lĩnh gì cao siêu, có thể chế ngự được tên béo này

chẳng qua chỉ là mèo mù vớ phải cá rán trong lúc ông ta không phòng ngự
mà thôi. Hiện giờ ông ta đã chẳng thèm để ý tới yêu cầu của cô, ngược lại
chuyển bại thành thắng chỉ trong nháy mắt.

Ông ta sờ lên mặt, cảm thấy đau buốt, vừa bỏ tay xuống đã thấy máu đầy

tay. Ông ta nghiến răng nghiến lợi, không quan tâm tới vết thương cỏn con
này, trong mắt ngập sự tàn ác: "Muốn đi? Được, hoặc là để lại cánh tay
thằng kia, hoặc là để lại cánh tay của cô!" Tên họ Lư thực sự nổi cơn điên.
Ông ta nhìn Thượng Quân Trừng đang thở hổn hển trên mặt đất, rồi lại
bước tới gần Từ Nam Phương: "Được đấy! Lão Lư tôi đã coi thường cô em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.