BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 182

rồi nhỉ! Tính tình ương ngạnh ra trò! Lão Lư đây cũng ương ngạnh, chúng
ta so tài xem sao!"

"Đứng lại!" Từ Nam Phương giơ con dao trong tay ra trước mặt. Thượng

Quân Trừng thấy cô đấu tranh không biết sợ, muốn đứng dậy, nhưng lại bị
hai tên vệ sĩ giẫm lên chân.

Thấy gã béo họ Lư nhe răng cười ác độc, Từ Nam Phương bỗng nhiên

ném con dao đi, cởi áo khoác ngoài, xắn tay áo lên, để lộ ra cánh tay quấn
đầy băng gạc. Hành động của cô khiến cho lão béo cực kỳ khó hiểu, không
biết cô định làm gì.

Từ Nam Phương cười lạnh: "Tôi làm việc xưa nay ghét nhất là rề rà, nếu

ông đã có yêu cầu thì tôi xin nghe theo! Để lại một cánh tay phải không?
Vậy thì lấy của tôi đi." Nói xong, Từ Nam Phưong xông thẳng tới khối đá
hiếm đặt trong góc phòng, hít sâu một hơi, rồi vung cánh tay đập vào giữa
khối đá, cố hết sức lực mà quăng cánh tay, không hề do dự mà đập vào khối
đá. Một cái, hai cái,... Tất cả những người có mặt đều nghe thấy tiếng động
đều đặn vang lên, đều trông thấy lớp băng gạc dần dần nhuộm màu đỏ tươi.
Từ Nam Phương vẫn cắn răng chịu đựng, liều chết mà đập.

Jim và Thượng Quân Trừng bất lực tròn mắt nhìn Từ Nam Phương tự

hủy hoại mình, máu bao phủ cánh tay cô, nhưng cô không chớp mắt lấy
một cái. Cô một mực mím môi, đôi mắt nhìn chằm chằm không rời tên béo
kia.

Mặc dù đã trông thấy nhiều cảnh máu me rùng rợn nhưng ông Lư tuyệt

đối không ngờ một cô gái nhỏ bé yếu đuối như Từ Nam Phương lại có bản
lĩnh hành hạ mình đến như vậy. Thượng Quân Trừng liên tục hét lên nhưng
không có tác dụng.

Từ Nam Phương nhìn tên họ Lư: "Đủ chưa? Chưa đủ phải không?" Nói

xong, cô lại tự đập đầu mình vào khối đá hai phát, rồi ngồi sụp xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.