BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 230

Từ Nam Phương thầm thở dài một hơi, chỉ coi lời trêu đùa của cậu ta như

gió thoảng bên tai nhưng tam phu nhân thì đã mất kiên nhẫn, lạnh lùng nói
với Nhân Hỷ: "Từ bây giờ trở đi, phái người đi theo thiếu gia, không có sự
cho phép của tôi thì không được để thiếu gia rời khỏi phòng nửa bước!"

Nhân Hỷ trộm nhìn Hạ Giáng Tư, muốn nháy mắt ra hiệu cho cậu ta

nhưng Hạ Giáng Tư vẫn tiếp tục ngỗ ngược: "Mẹ có tư cách gì mà giam
lỏng con? Tháng trước con đã tròn mười tám tuổi rồi! Theo luật pháp Trung
Quốc, con đã có đủ năng lực hành vi dân sự, mẹ không có quyền cản trở tự
do của con."

Từ Nam Phương đứng bên cạnh cậu ta, ngoài mặt thản nhiên không biểu

cảm nhưng trong lòng lại cười thầm, tên Hạ Giáng Tư này còn muốn nói
chuyện đạo lý với cả mẹ mình nữa sao!

Quả nhiên, tam phu nhân ngoảnh mặt làm ngơ với cái lý lẽ của con trai

mình, bà ta lại lệnh cho Nhân Hỷ: "Thiếu gia thích thế nào thì làm thế đi!
Ông đi điều tra cho tôi tối qua thiếu gia tụ tập với đám lêu lổng nào? Sai
người đánh chúng tới mạng cho tôi, xem bọn chúng con dám xúi thiếu gia
hay không?"

Nhân Hỷ có vẻ như muốn nói đỡ cho Hạ Giáng Tư, khó xử mở miệng:

"Phu nhân, thiếu gia một mình ra ngoài, Nhân Hỷ không biết thiếu gia đi
với ai..."

Ông ta còn chưa nói hết câu, ánh mắt sắc nhọn như mũi tên của tam phu

nhân đã bắn thẳng vào ông ta: "Không biết? Không biết thì đánh toàn bộ
những kẻ đã chơi cùng một chỗ với thiếu gia! Làm thế nào ông còn để tôi
phải dạy sao? Nếu ông không làm thì có người khác làm!"

Nhân Hỷ không dám nói nữa, đành vâng vâng dạ dạ nhận lệnh.

Lúc này Hạ Giáng Tư mới tái mặt, chằm chằm nhìn mẹ mình: "Mẹ dựa

vào cái gì mà đòi đánh bạn con?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.