BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 608

Diệp Phi Vũ khom người, mở đèn trong xe lên, lấy điện thoại và ví tiền

trên người Hạ Giáng Tư và Thượng Quân Trừng ném ra ngoài, tạo hiện
trường bị cướp giả.

Nhưng Từ Nam Phương vẫn chưa hết nghi vấn, cô chợt nhớ tới lúc mới

ra khỏi phủ họ Hạ, Thượng Quân Trừng bảo Diệp Phi Vũ lái xe, sắc mặt
anh ta tái nhợt, lúc lái xe, anh ta cũng chỉ dùng một tay, khiến xe lượn trái
lượn phải, mãi đến khi Hạ Giáng Tư thay anh ta lái xe, thần sắc của anh ta
mới tốt hơn một chút. Cũng có thể là không phải tốt hơn, mà chỉ là Từ Nam
Phương đã quen rồi, hơn nữa trong đêm khuya cũng không cảm thấy có gì
đột ngột.

"Vì sao tay anh lại bị thương?" Từ Nam Phương mơ hồ có cảm giác là lạ.

Cô tóm lấy tay Diệp Phi Vũ, anh ta khẽ rên một tiếng. Cô kéo ống tay áo
của anh ta lên, kéo tay anh ta vào gần ánh đèn để nhìn cho kỹ, băng gạc
quấn dày cộm, kín cả bàn tay. Giữa lớp vải trắng có một vệt màu đen, mùi
thuốc đông y nồng nặc bốc lên, còn thoang thoảng có mùi khét. Vùng da
chung quanh chỗ được băng bó ửng đỏ, còn có vài bọng nước thưa thớt.

Từ Nam Phương lập tức tỉnh ngộ: "Anh bị bỏng?" Cô khó tin nhìn Diệp

Phi Vũ, "Người cứu tôi... là anh?"

Diệp Phi Vũ cười, nụ cười thoáng hiện lên nỗi bi thương. Anh ta luôn

cười như thế, nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa nỗi đau tê tái.

"Tôi nên sớm đoán ra mới đúng." Từ Nam Phương lắc đầu, cô cho rằng

người cứu mình từ tay diễn viên kia là Thượng Quân Trừng, hóa ra chỉ là
ảo tưởng của cô mà thôi. Thượng Quân Trừng sao biết mình gặp nguy
hiểm? Lúc mình gọi tên anh ấy, anh ấy còn đang đứng ở rất xa, sao kịp
chạy tới cứu mình chứ?

Không phải cô chưa từng nghĩ tới vấn đề này, có lẽ trong tiềm thức, khi

được người kia ôm lấy, giữ chặt như bảo bối, cô đã mặc định cho đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.