BIA MỘ ĐEN - Trang 105

Hết sức cẩn thận, tôi và Georges tháo vải bao của hai cái tháp bằng đá

hoa cương ra. Tháng Năm, khu vườn đầy mộ bia và tháp tưởng niệm đúng
là một nơi lý tưởng cho lũ mèo hoang và những cặp tình nhân. Lũ mèo bắt
đầu động cỡn vào tháng Hai trong khi những cặp tình nhân chỉ tới đây vào
lúc thời tiết bắt đầu thuận tiện cho những cuộc hôn hít ngoài trời.

Hẻm Arquebusiers ít người qua lại, khu vườn của chúng tôi lại rộng

thênh thang. Cảnh trí ma quái ở đây chẳng những không làm cho những cặp
trai gái đó ghê sợ mà trái lại, còn vô cùng hấp dẫn.

Tôi ra vườn thưởng ngoạn “khu triển lãm”. Hai cây thánh giá đứng vững

trện bê xi-măng, nhô lên cao. Biểu tượng cho cuộc sống đời đời, những
khối đá mài bóng này sẵn sàng chờ đợi khắc lên một cái tên nào đó của các
nhà triệu phú hoặc kỹ nghệ gia. Ngay đến một tên ngờ nghệch nhất cũng
không muốn rời khỏi hành tinh này mà không có gì lưu niệm. Tôi nhận thấy
cần lưu ý Georges :

- Nên coi chừng ông anh của anh lại đem bán cả cái núi Golgotha này để

rồi chỉ lấy tiền sau những ngày mùa. Giữa tiếng chim hót và hương vị cà-
phê này, mình phải long trọng thề “chỉ bán hai cây thánh giá này bẳng tiền
mặt”.

Georges cười dễ dãi :

- Chú mầy đừng lo. Hối phiếu còn tới ba tuần lễ nữa. Trong thời gian đó,

kiếm được đồng nào là lời đồng ấy.

- Lời cái gì? Rồi hối suất lại tăng.

Georges đốt một điếu xì-gà năm mươi ngàn đồng :

- Chú coi vậy mà đôi khi quá nhút nhát. Thay vì than van, mình nên coi

nạn lạm phát như là biểu tượng nghịch đảo của sự sống còn. Một ngày đi
qua là giảm bớt một chút sống. Chúng ta sống trên số vốn chớ không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.