BIA MỘ ĐEN - Trang 11

gây cho chúng tôi lắm buồn phiền.

Henri-Kroll - anh của Georges - là một người thấp béo râu mau rạ, quần

có sọc luôn luôn kẹp ở ống phía trên cổ chân. Ông ta nhìn bọn tôi với đôi
mất trách móc. Đối với ông ta, chúng tôi chỉ là những đứa vô tích sự, lúc
nào cũng lười chảy ra. Còn ông ta thì luôn luôn hoạt động tiếp xúc bên
ngoài. Kể ra thì không chê được! Từ sáng sớm, ông ta đã ra nhà ga, rồi với
chiếc xe đạp, ông ta cót két đi qua những vùng quê xa tít, nơi đó có những
đại diện của hãng, các phu đào huyệt hoặc những ông giáo làng cho biết nhà
nào có đám tang. Thân hình tròn trịa cùa Henri dường như gây thêm tin
tưởng. Do đó, ông ta không quên ăn dậm buổi sáng và lúc tối để giữ mãi
đường cong của bụng. Dân quê thường hay dễ tin đối với những ngườí mập
mạp. Y phục của Henri nói lên được đường lối của ông ta. Không áo lễ đen
như người của Steimeyer - một hãng cạnh tranh - cũng không quần áo ra
phố như những người cùa Hollmann và Klotz. Henri Kroll chỉ mặc quần dài
có sọc, một áo giắc-kết kiểu xưa với một cà vạt nền đen. Trước khi sắm bộ
y phục đó, Henri đã suy nghĩ khá nhiều. Áo lễ có lẽ sẽ không mấy xứng hợp
với tầm vóc thấp xủng của Henri. Chính Nã Phá Luân còn trông lố bịch
trong khi mặc áo đuôi cá thu.

Bởi thế Henri Kroll nhà ta trông như một trưởng ban tiếp tân của Thượng

đế, và đó mới thật là tương xứng và cần thiết. Hai cái kẹp ở ống quần càng
làm tăng thêm vẻ giản dị có tính toán: giữa thời đại xe hơi, một người đi xe
đạp với kẹp quần nhứt định sẽ bán hàng với giá rẻ hơn.

Henri lột nón ra chậm trán, không phải vì đổ mồ hôi mà là muốn chứng

tỏ ông ta làm việc cực như trâu còn chung tôi chỉ là kim ghim giấy.

Bằng một giọng khiêm nhường giả dối che không kín lòng tự đắc, ông ta

tuyên bố :

- Đã bán xong cái tháp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.