BIA MỘ ĐEN - Trang 201

- À, quên mất... được rồi.

Edouard đi vào bếp. Tôi nhìn con bé quỷ quyệt :

- Hoan hô! Tuyệt điệu!

- Đừng làm vậy, người ta tưởng là chồng. Cứ vui sống trước đã.

- Nhưng sống là gì?

- Là những gì đang diễn ra.

Georges kêu lên :

- Hoan hô người đẹp. Và cám ơn đã mời ăn. Cô biết là chúng tôi cũng rất

mến Edouard nhưng y không chịu hiểu.

Tôi mở cuộc điều tra :

- Còn cô, Gerda, cô cũng yêu hắn phải không?

Gerda cười và nhìn Georges :

- Trẻ con quá! Sao ông không mở mắt cho y sáng ra và bảo cho ông biết

rằng tất cả đều không phải là vật sở hữu của riêng y.

- Tôi cũng tiếp tế cho hắn nhiều nguồn sáng nhưng hắn cứ lay quay mãi

với một đống mặc cảm mà hắn gọi là tư tưởng. Chừng nào hiểu được, lớn
mới có thể kôn ra.

Gerda ngồi đối diện với tôi, dáng dấp tự tin, con dao cầm trên tay, đang

đợi phần thịt mang thứ hai. Mặt con bé bầu bĩnh hơn lúc trước có lẽ nhờ sự
dinh dưỡng của Edouard. Con bé nhìn tôi không một chút ngượng ngịu.
Nhưng tại sao phải ngượng? Tôi có quyền hạn gì với nó? Và ngay lúc này,
ai mới thực sự lừa dối nhau?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.