BIA MỘ ĐEN - Trang 220

chậm chạp trôi qua, duờng như thiên thần đã tới ở tầm tay, tôi lặng lẽ uống
từng ngụm bia tươi mát, nghe chất hốt bố tan loãng trên đầu lưỡi.

một lúc khá lâu, Gerda bỗng lên tiếng :

- Anh có tin là Renée sẽ được tặng áo lông không?

- Tại sao không? Willy bây giờ đã là tỷ phú mà.

- Em muốn hỏi chị ấy xem Willy hứa loại gì. Hải ly, có lẽ.

Tôi ậm ừ :

- Có lẽ là chồn, hay báo. Chắc là báo.

- Áo lông báo không đủ ấm trong mùa Đông. Loại hải cẩu thì xưa rồi. Lý

tưởng nhất là hồ cừu.

- Hừm!

- Áo hồ cừu. Đó là cả một cuộc sống. Chỉ có một điều trở ngại là đắt kinh

khủng.

Tôi đặt vỏ chai lên sân ván dưới chân giường. Câu chuyện đã bắt đầu gay

cấn.

- Tất cả các thứ đó đều vượt quá sức anh. Ngay đến một cái khăn quấn cổ

bằng lông thỏ cũng không mua nổi.

Gerda ngạc nhiên :

- Anh hả? Em đâu có nói anh.

- Chớ còn ai? Trong hoàn cảnh này dù khờ khạo thế mấy, anh cũng thừa

tế nhị để hiểu. Buồn thay, ở thời đại chúng ta, sự tế nhị đã trở thành vô
dụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.