BIA MỘ ĐEN - Trang 247

Ở đây hoặc ở một nơi nào khác cũng thế thôi. Vậy, tại sao lại không ở

đây? Ít ra em cũng được bình yên. Do đó mà em phải giả vờ.

Tôi không khỏi ngạc nhiên :

- Em giả vờ à?

- Dĩ nhiên. Bộ anh không biết sao? Mình phải làm ra như thế, nếu không

họ sẽ đóng đinh mình trên thập giá. Rất may là họ ngu quá.

- Em qua mặt được cả Wernicke nữa à?

- Ai?

- Bác sĩ Wernicke.

- A! Ông ấy chỉ muốn cưới em. Ngoài chuyện đó ra ông ta cũng giống

như bao nhiêu người khác. Anh đừng đi, Rudolf. Họ phải thả ông ấy ra. Em
nói cái ông trên thập tự giá. Ông ta cũng cần được cười, được ngủ như mọi
người chớ.

Đột nhiên, dường như lửa đang cháy sáng trong mắt Isabelle. Nàng hất

mái tóc ra sau, trong bóng tối, tóc như chẳng có màu.

- Em trông giống như một nữ phù thủy, Isabelle. Trẻ, đẹp và nguy hiểm.

Nàng cười thành tiếng :

- Phù thủy. Tới bây giờ anh mới hiểu. Mất một thời gian khá lâu.

Và hoàn toàn bột ngờ, nàng mở tung váy ra, buông nó rơi xuống đất rồi

nhảy tới một bước. Toàn thân nàng chỉ còn có đôi giày và một cái áo ngắn.
Nàng đứng trước tôi, mãnh dẻ và trắng toát trông như một gã con trai hơn là
một thiếu nữ. Nàng thì thầm bảo :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.