BIA MỘ ĐEN - Trang 248

- Đến với em.

Tôi nhìn quanh, hơi cuống. Lỡ Bodendick tới thì nguy! Hoặc Wernicke

hay một nữ tu nào đó đi qua! Nàng đứng sững trước mặt tôi như một con
yêu tinh nào đó đang mượn xác người và sẵn sàng bay biến.

- Mặc vào đi, Isabelle.

Nàng cười ngặc nghẻo :

- Thật sao, Rudolf?

Nàng từ từ bước tới, chụp lấy cà vạt của tôi. Dưới ánh trăng môi nàng tái

lợt, răng trắng màu vôi, và ngay cả giọng nói cũng biến đổi :

- Mở cái này ra!

Tay nàng lần trên cổ ảo tôi, hai bàn tay không mềm mại mà cứng lạnh.

Tôi không thể tưởng tượng nổi. Bây giờ, người con gái đang áp sát người
tôi là một ngọn gió lạc lõng từ cánh đồng hoang nào đó thình lình bị bão tới
lùa đi. Tôi cố giữ chặt hai bàn tay nàng lại và nhìn quanh. Nàng vùng vẫy
thật dữ và không cười nữa. Mặt nàng kề sát tới, tôi nhìn thấy một đôi mắt
trong suốt đứng tròng và nghe giọng nói thều thào xa lạ :

- Anh sợ hả?

Tôi chợt tỉnh và xô mạnh ra khiến nàng ngã người xuống.

Isabelle không đứng dậy. Nàng ngồi co quắp một chỗ, mặt ngước lên,

và... một tràng chửi rủa tới tấp bay ra. Nàng chửi không tiếc lời, không đắn
đo. Nàng dùng cả những tiếng tục tằn nhứt, ghê tởm nhứt... những bỉ ổi
nhứt, tiếng mà chính tôi còn không dám dùng đến mà bây giờ lại vọt ra từ
vành môi xinh đẹp ấy.

- Tỉnh lại đi em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.