BIA MỘ ĐEN - Trang 273

Ả đóng sầm cửa lại. Tôi lại tung thêm một loạt âm thể ra ngoài trời.

Không cảm hứng. Tôi đậy nắp dương câm và xuống gác. Xưởng mộc của
Wike vẫn còn đèn, tôi lên chỗ anh ta và hỏi ngay :

- Vụ mấy đứa bé sanh đôi tới đâu?

- Xong xuôi. Tốt đẹp. Đã vậy lại còn mua được một chỗ nằm tốt, đất có

cát, khô ráo, ở trên cao.

- Cho ai? Cho bà ta và chồng? Để làm gì?

- Đừng quên là giữa thời buổi này có một chỗ chôn cất tức là để chiếm

được một vị trí tốt nhất cho cuộc đời. Vả lại, bà ta có thể bán đi nếu cần.
Lạm phát như điên, thế nào cũng kiếm được chút ít.

- Quá đúng, tôi quên mất, xin lỗi. Còn bạn, đang làm gì đây?

Wike chỉ một chiếc quan tài :

- Đóng hộp cho thằng cha ngân hàng. Werner. Bất đắc kỳ tử. Gỗ quý, bạc

khối, tơ thứ thiệt, giờ phụ trội... ngon lành. Đêm nay không ở chơi à? Kurt
Bach đi đâu mất. Vậy là ngày mai bạn có thể bán được một cái tháp thứ quý
nhứt. Thằng cha này ngã chết sau khi đóng cửa nhà băng.

- Thành thật chia buồn. Phần tôi cũng gần như sắp chết. Nên tới Moulin

Rouge, quá một giờ trở về làm tiếp, được không?

WilKe suy nghĩ một chút rồi gật đầu :

- Ý kiến hay. Nhưng có cần mặc áo đuôi tôm không? Tôi không có.

- Cần cóc gì.

- Cũng được. Có hay không có áo đuôi tôm thì cùng phải xài tất cả số tiền

làm một đêm chỉ trong một tiếng đồng hồ. Nhưng... hay là tìm một quán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.