BIA MỘ ĐEN - Trang 283

Trong ánh sáng đỏ rực buổi chiều, tôi chợt nhận ra một vết phân chim

trên áo, ngang chỗ trái tim. Isabelle cũng nhìn thấy và cưỡi rũ rượi. Tôi
dùng khăn tay chùi sạch vết bẩn, cố quay lại câu chuyện đang bỏ lửng :

- Em là tuổi trẻ của anh, Isabelle, bây giờ anh mới nhận ra. Cái tuổi trẻ

mà người ta bắt đầu nói tới khi nó vuột khỏi tầm tay...

Tôi dừng lại, hơi sững sờ về điều vừa nói ra, tôi đang tưởng tượng gì

đây? Sự thật, tôi đã có một tuổi trẻ hay không? Và tại sao nó lại vuột thoát?
Bởi vì cô gái điên này đã nói thế? Hay là cơn sợ mới mẻ và thầm lặng vừa
hiện tới? “Anh yêu em, Isabelle” Anh yêu em còn hơn là anh có tưởng về
tình yêu đó. Cũng giống như một đợt gió nổi lên, người ta tưởng nó chỉ làm
cho mát mẻ, nhưng rồi trái tim bất ngờ bị bẻ gập như cành liễu trong cơn
bão. Anh yêu em vì em nghe thấy tiếng kêu của hoa lá khi chúng khát, em
biết được buổi chiều tự nó có điều mệt mỏi. Một cánh cửa vừa mở ra những
khu vườn xa lạ, anh chưa biết rõ là gì, anh ngạc nhiên, anh xấu hổ vì đã đại
ngôn, nhưng những từ ngữ to lớn đó cứ thoát ra ngoài ý muốn, chúng âm
vang mà không nêu một nghi vấn nào với anh. Một người nào đó đã nói với
giọng nói của anh mà anh không nhận ra.

Isabelle dừng sững lại. Chúng tôi đang bước vào lối đi mà cách nay vài

hôm, trong cơn loạn trí, Isabelle đã thoát y. Nhưng hôm nay tất cả đều đổi
khác. Con đường nhỏ chói chang ánh nắng chiều, tràn ngập màu tươi trẻ xa
lạ vừa ưu tư vừa khoan khoái.

Isabelle nói như gió thoảng :

- Anh có yêu em không?

- Yêu nhiều lắm. Và anh biết sẽ không còn một người nào nữa để anh yêu

như vậy, bởi vì anh sẽ không còn là anh nữa và anh sẵn sàng giữ lấy tình
yêu đó dù rằng phải đánh đổi bằng sinh mạng.

Mắt nàng chiếu rực nắng hồng :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.