BIA MỘ ĐEN - Trang 311

áo này. Làm như vậy là không chạm đến sự tế nhị của tôi. Cái kia lót bằng
sa tanh còn cái này thì lót một lớp lụa đôi. Lại vừa vặn cả tay áo và vẫn một
giá.

Tôi ngắm Georges. Cái áo còn tốt, chắc chắn không hoàn toàn mới, có lẽ

cũng là của một người nào đã chết. Nhưng thấy Georges quá hài lòng, tôi
không muốn làm y mất vui. Vả lại, tất cả những gì chúng ta đang có không
phải là của những người đã chết để lại hay sao? Ngôn ngữ, tập quán, kiến
thức, thất vọng và còn gì nữa? Hơn thế, trong suốt cuộc chiến, Georges đã
chẳng lừng mặc quần áo của những người đã chết hay sao? Năm sau cùng
cuộc chiến, chúng tôi đã phải mặc những bộ quân phục còn vấy máu hoặc
bị thủng vì vết đạn. Như vậy, bây giờ mặc y phục vẫn còn tươm tất của
người chết chẳng phải là đã hơn nhiều sao? Tuy thế, đối với Georges, biểu
trưng cho hòa bình là không bao giờ mặc đồ của những người đã chết.

- Các ngôi sao màn bạc bây giờ có thay đổi gì không? Henry Porten, Erna

Morena và Lisa de Putti?

Georges ngước mắt :

- Họ cũng có những phiền muộn giống mình. Chạy trốn vào những của

cải nổi: xe hơi, áo lông, vương miện, chó đẹp, nhà to, cổ phân đầu tư và sản
xuát phim ảnh... có điều là họ tạo được những thứ đó dễ hơn mình.

Y khoan khoái ngắm một bức ảnh chụp cảnh tiếp tân ở Hollywood. Một

cuộc khiêu vũ trong một không khí sang trọng không thể tả. Bọn đàn ông
đều ăn mặc như Georges hoặc lễ phục.

- Chừng nào anh sắm lễ phục?

- Sau khi được khiêu vũ một lần với áo đuôi tôm. Muốn sắm phải tới Bá

Linh. Ba ngày. Và khi nào nạn lạm phát đã kiệt sức và tiền bạc không luôn
ra khỏi ngón tay như cát . Trong khi chờ đợi đành bằng lòng với hiện tại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.