BIA MỘ ĐEN - Trang 312

- Anh còn thiếu giầy nhảy.

Georges lấy đồng vàng 20 Đức kim ra, tung lên không bắt lấy và nhét lại

vào túi áo, không nói một lời. Tôi thèm muốn được là con người của y. Y
ngồi đó, mặt phớt lạnh điếu xì-gà thò đầu ra túi áo, bên kia đường là Lisa
luôn say mê y, bởi gia đình Kroll có cả một xưởng thợ trong khi cha của ả
chỉ là một nhân viên công nhựt.

Từ lúc bé, Lisa lúc nào cũng ngẩn người mỗi khi nhìn thấy Georges ra

đường với cổ áo trắng toát, mũ thủy binh trên đầu trong khi cô nàng mặc
váy cũ do mẹ sửa lại cho vừa. Và con bé hàng xóm tiếp tục ngẩn người
trước sự hiện diện của gã con trai hàng xóm giàu sang. Georges khõi cần
nhích động ngón tay cũng đã chinh phục được một trái tim lúc còn non.
Theo tôi chắc không ngờ Lisa thấy người yêu hói đầu. Đối với ả, Georges
vẫn cứ là “hoàng tử của lòng em”.

Georges lấy một hộp cá con rồi chỉ nửa ổ bánh mì và một miếng bơ :

- Chú nghĩ sao? Một bữa lót dạ ngoại lệ để nói chuyện triết lý về một

thành phố nhỏ sau khi mặt trời lặn, có nên không?

- Chán lắm. Tại sao đã sang trọng thế này lại chẳng đến nhà hàng cũ

Hohenzollern hay nay là “Triều đình” để ăn tối. Trứng cá caviar và trái cây
miền biển.

- Tôi chỉ thích những tương phản. Nếu không thì tội gì lại phải làm một

tên bán mộ bia trong một thị trấn nhỏ giữa giấc mộng hải hồ.

Georges đứng sừng sững bên cửa sổ với tất cả màu sắc huy hoàng. Bên

kia đường vẳng sang một tiếng rú thán phục. Georges quay cả thân trước ra
ngoài, hai tay cho vào túi quần để làm nổi bật chiếc áo gillet trắng. Lisa
cuồng nhiệt lên. Ả quấn sát chiếc kimono vào người, ưỡn ẹo vài bước nhảy
Ả Rập, và thình lình để khỏa thân thành bóng mờ trước ánh đèn, choàng
chiếc kimono vào, dời ngọn đèn sang một bên và tái hiện với thân hình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.