BIA MỘ ĐEN - Trang 345

- Tôi không rõ nhưng chắc là đã có. Đúng ra thì cô ấy phải thú nhận tất cả

những gì đã làm trong thời kỳ loạn trí nhưng làm thế nào để nhớ được? Kể
cũng thích thú đối với một người theo Tân giáo như tôi.

Tôi nhìn ông thầy giũa óc đang uống cạn ly rượu chát :

- Làm thế nào xưng tội được khi mà chỉ trong đầu hôm sớm mai cô ta đã

quên bặt quá khứ?

Wernicke rót rượu ra ly :

- Uống đi kẻo vị giáo sĩ tôn kính của chúng ta tới bây giờ. Khói hương

cũng là một mùi vị thiêng liêng nhưng chỉ sợ nó làm mất mùi vị rượu chát
của mình.

Ông ta uống một ngụm rồi đảo mắt :

- Quên tất cả? Không phải như vậy đâu, không phải đột ngột như thế đâu.

Trước đó có những dấu báo hiệu.

Ông ta nói đúng. Tôi đã nhận thấy điều đó ở Isabelle một vài hôm thình

lình gặp nhau, nàng không nhận ra tôi. Chợt nhớ tới đêm gặp gỡ cuối cùng,
tôi chụp vội ly rượu uống cạn một hơi. Loại Château Reinhardt sao đêm nay
lại lạt như nước máy.

Wernicke tỏ ra khoan khoái :

- Tất cả đều đúng như dự định. Cậu có thể chứng kiến việc đó ngay hôm

nay. Chút nữa mẹ con cô ấy tới đây dũng điểm tâm.

Tôi muốn bỏ đi ngay nhưng có một cái gì giữ chặt tại chỗ. Một khi có cơ

hội làm đau khổ chính mình, con người ít chịu bỏ qua.

Bodendick vào tới và nhìn tôi bằng ánh mắt bao dung. Rồi đến lượt mẹ

con cô Terhoven. Một cuộc đàm thoại nhạt nhẽo bắt đầu. Bà mẹ, sắc đẹp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.