BIA MỘ ĐEN - Trang 347

Sau đó tất cả lại càng tệ hại hơn. Tôi và Geneviève cùng đi một đoạn

đường lúc ra sân. Tôi không biết phải nói gì trong khi Geneviève vừa siết
chặt áo choàng vừa nói bâng quơ :

- Trời lạnh quá!

- Vâng, trời lạnh lắm. Cô đi trong tuần này à?

- Chắc là vậy. Lâu lắm rồi, tôi chưa về nhà.

- Chắc hài lòng lắm?

- Cố nhiên.

Hết rồi, chúng tôi chẳng còn gì để nói với nhau. Dầu vậy, tôi cũng nhận

ra được chút gì của người con gái tôi quen. Dáng đi không thay đổi và
khuôn mặt trong tối vô cùng quen thuộc! Một tia hy vọng lóe lên. Ngay
trước khi ra khỏi lối đi, tôi gọi nhỏ :

- Isabelle...

Nàng ngạc nhiên :

- Ủa!

Tôi vội nói :

- Chẳng có gì cả. Tôi chỉ gọi một tiểu danh.

Nàng dừng lại :

- Chắc ông lầm. Tiểu danh của tôi là Geneviève.

- Đúng vậy. Tôi khùng quá. Isabelle là tên của một người khác. Tôi và cô

ấy đã từng quen biết khá lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.