BIA MỘ ĐEN - Trang 392

là chuyện khó, tôi ra tay lần chót cho ông sáng mắt ra. Đây chỉ là công việc
của bọn học trò lúc nghỉ hè.

Henri thở dốc, hết chịu nổi :

- Cám ơn Chúa, cũng may là cái giọng bỉ ối này sắp đi xa. Tới Bá Linh,

chú mày sẽ có dịp học hỏi phép lịch sư.

Georges chen vào :

- Henri, hắn đã bán được cái tháp đó rồi.

Henri trợn mắt, hét to :

- Bán được? Lấy gì chứng chắc?

Tôi móc xấp bạc Hòa Lan vung vẫy trước mũi Henri :

- Đây, bằng chứng đây. Lại ngoại tệ nữa.

Henri đảo mắt đôi ba lượt trước khi thò tay nắm lấy một tờ giấy bạc, lật

qua lật lại rồi đưa lên mũi ngửi xem thật giả. Ông ta nói rít qua kẽ răng :

- Chó ngáp phải ruồi!

Georges nhắc khéo :

- Nhưng nếu không có món tiền này thì lấy gì trả nợ hết hạn đúng ngày

mai. Đáng lý phải hôn hắn.

- Hôn nó à? Chết còn sướng hơn!

Henri vùng vằng bước ra, đóng ập cửa lại: đúng là một người Đức trăm

phần trăm, không hề biết cám ơn.

Tôi hỏi Georges :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.