BIA MỘ ĐEN - Trang 401

ban tay trắng muốt của anh và khuôn mặt mờ ảo rồi tất cả chìm vào bóng
tối và trời cao.

Trong pgòng, một hành khách đeo kính căp mũi ngồi thở dốc ở một góc,

bên cạnh anh ta là một nhân viên thủy lâm ngủ gật. Một anh chàng to lớn có
râu mép ngáy một cách tận tình và một bà đội nón lệch, má xệ, thở ra qua
kẽ răng.

Cơn buồn soi mói dạ dày. Tôi mở va-li ra. Bà Kroll đã lo cho tôi một ít

bánh mì quết bơ để ăn lúc đi đường. Không tìm thấy, tôi kéo va-li xuống để
trên ghế dài. Bà đội nón lệch hé một mắt giận đữ nhìn tôi rồi nhắm lại, tiếp
tục thở rít qua kẽ răng như chọc tức.

Bây giờ tôi đã hiểu tại sao không tìm thấy ngay mấy miếng bánh. Chúng

nó bằm nép dưới chiếc áo đuôi tôm của Georges.

Vậy là Georges đã nhân lúc tôi đi ra ngoài lo việc bán cái tháp để lén bỏ

vào va-li tôi. Tôi cảm động nhìn màu nỉ đen của chiếc áo đuôi tôm, rồi lấy
bánh ra ăn. Cả phòng chợt thức giấc vì mùi bánh mì nóng và mùi giò chả.
Tôi cứ thản nhiên nhai. No bụng, tôi sửa bộ ngồi cho thật êm mơ màng nhìn
bóng đêm nhấp nháy những ánh đèn, tôi nghĩ tới Georges, tới cái áo đuôi
tôm của anh lén lút cho tôi, tôi nghĩ lới Isabelle, tới Hermann Lotz, hiệp sĩ
tay sắt, tới cái tháp tưởng niệm đen và cuối cùng không nghĩ thêm gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.