BIA MỘ ĐEN - Trang 46

Người nữ tu già khả kính nói tới điều tôi đang nghĩ :

- Chúng tôi không thể đền công nhiều cho con. Chỉ có thể trả bằng lễ

sáng. Có hơi ít, phải không?

- Vâng, nhứt là trong thời buổi lạm phát.

- Tôi biết... nhưng chúng ta làm việc cho Chúa chớ không phải vì tiền, có

đúng không?

- Nhưng làm việc cho cả hai cũng không có gì nguy hại.

- Rất tiếc là chúng tôi bó buộc phải chi tiêu đúng theo ngân sách đã quy

định từ đầu năm.

Tôi tìm một lối thoát :

- Nhưng đêm nay con lỡ hẹn về công việc làm ăn.

- Chưa mà. Chúng ta đang ở trong tháng Tư. Tôi muốn nói về Chúa Nhật

tuần tới. Hay nếu thấy bất tiện thì cứ chọn một ngày nào khác trong tuần
cũng được.

- Thật ra thì chẳng có gì bất tiện, chỉ có điều hơi khó xử là bữa ăn tối.

Tám giờ, mẹ thấy không? Trễ quá...

- Ồ! Chẳng sao cả. Con có thể ăn ở đây. Vị giáo sĩ tử tế của chúng tôi

luôn luôn dùng bữa ở đây.

Vậy là đúng như tôi mong ước. Thực phẩm ở đây cũng tương đương với

nhà hàng Walhalla. Và nếu ăn chung với vị giáo sĩ kia, chắc chắn thế nào
cũng có một chai rượu chát.

- Được rồi, thưa mẹ, con sẽ cố thu xếp về phần tiền bạc, không cần bàn

tới nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.