BIA MỘ ĐEN - Trang 61

Risenfield nói oang oang :

- Cho sâm banh!

Tôi hốt hoảng, Georges lo ra mặt. Tôi can thiệp ngay :

- Ông Riesenfield, sâm banh ở đây tồi lắm.

Ngay lúc đó, tôi bỗng có cảm giác bị nhìn lén. Tôi quay đầu lại: Chính cô

ả nhào lộn đang uốn quặp người ra sau, thò đầu vào giữa hai chân, thao láo
nhìn tôi.

Riesenfield lườm tôi :

- Tôi thấy muốn uống sâm banh là tôi gọi.

Khuôn mặt thò giữa đôi chân kêu lên :

- Hoan hô!

Georges liếc mắt sang tôi. Anh ta đóng vai hào hoa phong nhã còn tôi giữ

trò quấy rối. Chúng tôi đã giao ước với nhau. Tôi bảo :

- Nếu ông cần sâm banh là có sâm banh ngay. Ông khách quý của chúng

tôi.

- Không. Cứ để tiền sâm banh tôi trả. Một lời thôi.

Chiêu đãi viên mang sâm banh lại. Riesenfield vênh váo tự cho là một

Don Juan. Một số các bà gần đó lộ vẻ thèm thuồng. Tôi cũng được lợi lây.
Rượu sâm banh sẽ làm cho Erna nhận ra là nó đã cắm sừng tôi quá sớm.

Willy đột ngột hiện ra. Hắn là khách quen của Moulin Rouge. Khách bàn

bên cạnh đứng lên. Willy ngồi vào chỗ đó. Chưa ngồi yên hắn đã vội vàng
đứng lên chạy tới đón Renée cùng đi với một thiêu nữ mặc dạ phục đen: cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.