BIA MỘ ĐEN - Trang 87

Nàng lột chiếc vớ bên phải ra và ngắm nghía bắp chân thon nuột. Vẫn với

giọng lịch sự, nàng dè dặt bảo :

- Cũng có thể.

- Không phải có thể mà là chắc chắn. Nhưng cái người cô thấy trong

gương không phải là cô. Đó là hình ảnh trong gương.

- Không phải là của tôi? Như vậy lúc đó tôi ở đâu?

- Cô đang đứng trước gương. Nếu không thì không phản chiếu.

Isabelle mang vớ vào và nhìn tôi :

- Anh có chắc vậy không. Rudolf?

- Hoàn toàn chắc.

- Không đúng. Tấm gương sẽ làm gì khi chỉ có mình nó?

- Nó sẽ phản chiếu vật gì trước nó.

- Nhưng nếu chẳng có vật gì cả thì sao?

- Luôn luôn phải có một vật gì chớ.

- Còn ban đêm. Không có trăng? Trong bóng tối nó phản chiếu cái gì?

Tôi cụt lối :

- Có thể nó ngủ. Và sáng ra thức dậy.

Isabelle có vẻ suy nghĩ nhiều, nàng quấn vạt áo sát vào hai chân :

- Và khi nó mơ, nó mơ gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.