BIA MỘ ĐEN - Trang 91

- Anh thề đi.

- Xin thề.

Nàng thở phào ra dường như mọi việc đã giải quyết xong :

- Cám ơn, Rudolf! Nhưng phải nhớ lấy, anh hay quên lắm.

- Tôi sẽ nhớ mãi.

- Hôn tôi đi.

Tôi ghì nàng vào nhưng chẳng biết phải làm gì... cuối cùng tôi hôn phớt

trên môi.

Hai tay nàng báu vào gáy tôi, và bỗng nhiên nàng cắn mạnh. Tôi đẩy

nàng ra. Môi dưới của tôi đổ máu. Isabelle cười, mặt nàng chợt khác đi hiện
rõ nét tinh quái. Nàng nói như reo mừng chiến thắng :

- Máu! Anh định dối gạt tôi, tôi biết mà. Bây giờ thì hết được nữa rồi. Tôi

đã ghi dấu ở mặt anh, không trốn thoát được đâu!

- Được rồi! Cô xem, máu chảy thế này, chút nữa bà Viện trưởng hỏi, tôi

trả lời sao đây?

Isabelle cười :

- Thì đừng trả lời. Tại sao lúc nào cũng có một cái gì để nói?

Vết thương nho nhỏ và một chút máu mặn ấm trong miệng chỉ vài phút là

thôi gây đau đớn. Geneviève đứng trước tôi: nàng không còn là Isabelle nữa
mà là Geneviève. Tiếng chuông báo giờ hành lễ. Một nữ điều dưỡng đi về
phía chúng tôi, áo trắng mập mờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.