BỘ NĂM TỚI ĐỈNH BUÔN LẬU - Trang 108

[16] Sáng hôm sau

KHI GEORGE ngồi bên cửa sổ, tại chính nơi mà mọi người đã biến mất

một cách khó lý giải, dù nó không biết điều đó, nó nghe thấy một âm thanh
yếu ớt vọng ra từ hành lang.

Nhanh như chớp, cô nhóc tuồn xuống dưới gầm giường. Có kẻ nào đó

đang lẻn xuống hành lang dài! George nằm im lặng trên sàn, nâng diềm ga
trải giường lên một chút để cố nhìn xem đó là ai. Những chuyện xảy ra tối
nay thật kỳ quặc!

Ai đó bước vào khung cửa. Người ấy dừng ở đấy, như thể để quan sát và

lắng nghe. Rồi người ấy rón rén đi tới bệ ngồi bên cửa sổ.

George quan sát và lắng tai, căng mắt ra trong bóng tối. Nó lờ mờ thấy

dáng kẻ đó in trên khoảng màu ghi của cửa sổ. Hắn đang cúi xuống chỗ bệ
ngồi.

Hắn không hề chiếu đèn. Nhưng hắn tạo ra vài tiếng động nhỏ lạ lùng.

Đầu tiên là tiếng những ngón tay hắn gõ lên tấm nắp đậy kín của bệ ngồi.
Rồi tới tiếng keng của một vật gì đó bằng kim loại, và tiếng kin kít rất khẽ.
George không thể tượng tượng ra người đàn ông - nếu đó là một người đàn
ông - đang làm gì.

Trong khoảng năm phút kẻ đó tiếp tục thực hiện công việc của mình

trong bóng đêm. Rồi, lặng lẽ như khi tới, hắn bỏ đi. George không thể
không nghĩ rằng đó là Block, dù cho hình dáng của hắn in trên nền ghi đậm
của cửa sổ quá mờ để có thể nhận ra. Nhưng hắn đã một lần khẽ ho giống y
như Block thường làm. Đó chắc chắn là Block! Nhưng hắn đang làm cái
quái quỷ gì trong phòng của bố nó lúc đêm hôm này, trên ghế ngồi bên cửa
sổ vậy?

George thấy như mình đang ở trong một cơn ác mộng. Những chuyện

kỳ lạ nhất đã diễn ra và vẫn tiếp tục diễn ra, và dường như chúng chẳng có
chút ý nghĩa nào. Bố nó đâu rồi? Ông đã rời khỏi phòng và đi lang thang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.