BỘ NĂM TỚI ĐỈNH BUÔN LẬU - Trang 49

Bồ hóng quay lại trong vòng hai phút, mang theo một giỏ quần áo bằng

liễu gai rất nặng trên đầu. Nó đập cửa ầm ĩ, và Julian mở khóa.

“Tốt rồi!” Julian nói. “Làm sao cậu lấy được nó? Có ai để ý không?”

“Tôi không hỏi,” Bồ hóng nhe răng cười. “Chẳng có ai ở đó mà hỏi cả.

Block đang ở cùng bố dượng còn Sarah đã ra ngoài đi mua sắm. Tôi luôn có
thể trả nó lại nếu có bất cứ câu hỏi khó chịu nào.”

Thang dây được thả xuống hố. Nó trượt đi như một con rắn duỗi mình,

xuống, xuống mãi, chạm tới đáy hầm. Rồi Timmy được đưa đến từ phòng
của Bồ hóng. Nó đi vào, vẫy đuôi mừng khôn xiết vì lại được ở bên mọi
người. George ôm chầm lấy nó.

“Timmy yêu quý! Mình không thích cậu cứ bị giấu đi như thế này.

Nhưng đừng bận tâm, sáng nay tất cả chúng ta sẽ cùng ra ngoài!”

“Tôi sẽ xuống trước,” Bồ hóng nói. “Rồi các cậu nên để Timmy xuống.

Tôi sẽ buộc sợi dây này quanh cái giỏ. Nó tốt và chắc lắm, và rất dài để thả
xuống nữa. Tốt hơn là buộc đầu còn lại vào chân giường, như vậy khi quay
trở lên, chúng ta có thể dễ dàng kéo nó lên.”

Timmy được đưa vào trong cái giỏ lớn và thả xuống. Nó ngạc nhiên và

sủa một chút. Nhưng George đã đặt tay lên mõm nó.

“Suỵt! Cậu không được kêu gì hết, Timmy,” George nói. “Mình biết tất

cả chuyện này rất quái đản. Nhưng đừng lo, cuối cùng cậu sẽ có một cuộc
dạo chơi tuyệt vời thôi.”

Timmy nghe thấy từ “dạo chơi” và rất mừng. Đó là thứ nó mong muốn -

một cuộc dạo chơi dài thú vị trong khí trời và nắng ấm!

Nó chẳng thích chút nào khi thấy cái nắp của giỏ đóng lại phía trên,

nhưng vì dường như George nghĩ nó phải kiên nhẫn chịu đựng tất cả những
biến cố kỳ lạ này, nên Timmy đã làm theo, và rất vui lòng.

“Nó đúng là một con chó phi thường,” Marybelle nói. “Anh Bồ hóng,

xuống hố ngay đi, và sẵn sàng khi bọn em hạ nó xuống nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.