BỘ NĂM TRÊN ĐẢO GIẤU VÀNG - Trang 35

“Không hề,” George ngoan cố. “Chắc chắn sẽ rất kinh khủng khi bị nhét

vào một đám người và xung quanh đầy những đứa con gái cười nói, la hét.
Tôi sẽ chỉ thấy ghét thôi.”

“Không, không đâu,” Anne thuyết phục. “Tất cả những điều ấy đều rất

vui. Sẽ tốt cho cậu, George ạ, mình nghĩ thế đấy.”

“Nếu cậu định bắt đầu rao giảng thứ gì là tốt cho tôi, tôi sẽ ghét cậu

đấy,” George đốp lại, bất ngờ trở nên dữ dằn. “Bố mẹ lúc nào cũng nói thứ
này thứ nọ tốt cho tôi, và đó toàn là những thứ tôi không ưa.”

“Được rồi, được rồi,” Julian cười xòa. “Trời ạ, trông em bốc hỏa lên kìa!

Nói thật, anh tin chắc có thể châm được thuốc lá từ những tia lửa bắn ra từ
mắt em đấy!”

Câu đó khiến George bật cười dù nó chẳng hề muốn. Quả thật không thể

quạu cọ với Julian hòa nhã.

Bọn trẻ đi tắm biển tới lần thứ năm trong ngày. Chẳng mấy chốc chúng

đã vui vẻ đùa nghịch trong làn nước, và George dành thời gian giúp Anne
học bơi. Cô bé vẫn chưa biết bơi và George cảm thấy thực sự tự hào khi
hướng dẫn nó.

“Ồ, cảm ơn cậu,” Anne vừa nói vừa cố đạp chân. “Mình sẽ không bao

giờ bơi giỏi được như cậu, nhưng mình muốn bơi được như các anh.”

Trên đường về nhà, George nói với Julian, “Cậu có thể nói là muốn đi

mua một con tem hay gì đó không? Như thế tôi có thể đi cùng cậu và qua
ngó Tim một chút. Cậu ấy sẽ băn khoăn không biết vì sao cả ngày hôm nay
tôi không đưa cậu ấy đi chơi.”

“Phải rồi!” Julian đáp. “Anh không cần tem, nhưng kem thì được đấy.

Dick và Anne có thể vác đồ về trước cùng mẹ em. Anh đi xin cô Fanny liền
đây.”

Cậu chạy tới chỗ người cô. “Cháu đi mua mấy que kem được không ạ?”

cậu hỏi. “Hôm nay chúng cháu chưa ăn que nào. Sẽ không lâu đâu ạ. Cô
cho George đi cùng cháu nhé?”

“Cô không nghĩ là nó thích đi đâu,” người cô đáp. “Nhưng cháu cứ hỏi

nó xem.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.