túng. Nó am tường từng phân vùng biển quanh hòn đảo nhỏ của mình. Nó
kéo mái chèo đầy chắc chắn và chẳng mấy chốc đã tới gần những tảng đá
nơi con tàu đang nằm.
Từ thuyền, bọn trẻ ngước nhìn con tàu. Nó to lớn, lớn hơn chúng từng
tưởng tượng khi ngắm nhìn nó từ trên mặt nước nhiều. Thân nó bám đầy
những loài trai sò nào đó, vô số dải rong biển nâu hoặc xanh rủ xuống. Con
tàu tỏa ra một mùi lạ lùng. Bên sườn tàu có những lỗ thủng khổng lồ, tiết lộ
chỗ thân tàu bị va vào đá. Với bấy nhiêu điểm, nó tựa hồ một con tàu cũ
buồn bã và cô độc - nhưng với bốn đứa trẻ, nó là thứ kỳ khôi nhất thế giới.
Chúng chèo tới chỗ bãi đá nơi con tàu nằm. Sóng biển xô trùm lên đá.
George nhìn quanh một lượt.
“Chúng ta sẽ cột thuyền vào chính con tàu,” nó quyết định. “Và chúng ta
sẽ lên boong rất dễ bằng cách trèo lên sườn tàu. Kia kìa, Julian! Cậu ném
cái thòng lọng này vào mẩu gỗ vỡ nhô ra ở đó.”
Julian làm theo. Thòng lọng thít chặt lại và thuyền đứng yên một chỗ.
Rồi George trèo lên sườn tàu lanh lẹ như một chú khỉ. Nó là một tay cự
phách trong môn leo trèo. Julian và Dick theo chân nó, nhưng Anne thì phải
có người kéo lên. Thoáng sau, bốn đứa trẻ đã đứng trên boong tàu nghiêng
đổ. Sàn tàu trơn trượt vì rong biển và xộc lên một mùi rất mạnh. Anne
không thích điều ấy tẹo nào.
“Chà, đây là boong tàu,” George nói. “Còn kia là chỗ thủy thủ đoàn trèo
lên boong.” Nó chỉ vào một cái hố lớn. Chúng tới đó và nhìn xuống. Tàn dư
của một cái thang sắt vẫn còn ở đó. George quan sát nó.
“Tôi nghĩ cái thang vẫn đủ vững để giữ được chúng ta,” nó nói. “Tôi sẽ
đi trước. Ai có đèn pin không? Dưới kia có vẻ tối ra trò đấy.”
Julian mang theo đèn pin. Cậu trao nó cho George. Lũ trẻ trở nên cực kỳ
lặng lẽ. Có gì đó thật bí ẩn khi nhìn xuống lòng tàu tối đen. Chúng sẽ tìm
thấy gì? George bật đèn pin lên và leo xuống cái thang đung đưa. Những
đứa kia cũng theo bước nó.
Ánh sáng từ ngọn đèn pin soi tỏ một cảnh tượng thật lạ lùng. Hầm tàu có
trần rất thấp đóng bằng gỗ sồi dày. Bọn trẻ phải cúi đầu để đi lại bên trong.
Chừng như có những chỗ từng là ca bin dù giờ thì rất khó nhận ra vì mọi