BỌN CHIẾM ĐÓNG - Trang 27

Anh con trưởng vội nói trong lúc tôi vừa mới kịp thở:

- Dọn dùm đống chén bát rồi pha hộ bình trà cái đã?

Tôi bất giác nhỏm dậy, nói ào ào một hơi như người đang lăn tuột xuống

một con dốc đứng:

- Đừng lên có lên giọng lếu láo. Mắc mớ gì tôi phải làm chuyện đó.

Không những thế, tôi còn có quyền tống cổ cả đám nhà anh ra khỏi nơi đây.
Tôi không còn nhường nhịn nổi gia đình mấy người thêm một nấc nào nữa.
Cút đi cho được việc!

- Đi ra khỏi đây à? Bọn mình làm gì có ý định như thế, phải không nào?

Anh con lớn tưng tửng đưa mắt nhìn chung quanh và cả bọn đồng loạt

cười hô hố, cả đến thằng bé con cũng hinh hích cười theo. Tôi giận run lên,
không biết phải xử trí như thế nào và cảm thấy nước mắt ứa lên, như chực
trào ra.

- Cái anh này coi bộ chưa quen với lối diễn tả tình cảm theo trào lưu tân

tiến như gia đình mình. Đừng cười cợt người ta tội nghiệp.

Nếu cô con gái không xoa dịu đồng bọn như vậy, tôi nghĩ chắc chắn

mình sẽ có có hành động hung bạo như một người loạn trí đang lên cơn. Lời
nói của cô ta giống như một mũi đinh đóng ghịt phản ứng của tôi lại.

Ông bố lúc đó mới bảo:

- Thôi được, tốt hơn hết mình sẽ quyết định mọi việc một cách dân chủ.

Anh K này coi bộ chưa được huấn luyện để có một thái độ sống hợp thời.
Tuy mất công một chút nhưng trước bất cứ việc gì, chung ta đều cần mở
một cuộc hội thảo để giúp anh K thấm nhuần không khí dân chủ mới được.
Thế thì, chiếu theo thông lệ, mình bầu người chủ tọa buổi họp, rồi ta sẽ lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.