BÓNG TỐI GIAM CẦM - Trang 155

mà thối nát thì sẽ cho hắn một nơi trú ẩn an toàn. Không cần biết đêm nay
ra sao, Caleb chắc chắn sẽ không quay về với hai bàn tay trắng.

Gót ủng của hắn nghiến trên nền đất với một tiếng rắc. Cô ta đã không

hề quay nhìn lại. Không hề. Cô ta chỉ bỏ chạy khỏi hắn mà thôi. Cơn giận
dữ của hắn trào dâng. “Tôi có thấy may mắn không à? Có đấy, Mèo Con,
tôi cảm thấy vô cùng may mắn.” Hắn sải bước nhanh hơn. Tốt nhất là nên
tấn công trong lúc cơn giận còn nghi ngút khói và đam mê vẫn lạnh như
băng.

***

Mặt trời đánh gục đôi vai tôi dù bây giờ chỉ mới là đầu giờ tối. Bụi đất

bao phủ từ đầu đến chân và lấp đầy miệng tôi khi chúng tôi xé toạc con
đường trên chiếc mô tô của Tí Hon. Javier đã cho tôi mượn váy của vợ anh
ta để thay ra. Thật không may, cô ấy là một phụ nữ có hơi đẫy đà, nhưng dù
sao bộ đầm này vẫn đỡ hơn là chiếc váy ngủ. Nó có màu đen, như thế lại
tốt. Tôi trùm nó lên chiếc váy ngủ rồi mặc áo khoác của Caleb vào. Chút an
ủi ít ỏi nếu so với điều có thể xảy ra với tôi ngay lúc này.

Nicole đã nhận được thông tin cần thiết. Hoặc ít nhất cậu ấy đã hứa sẽ

ghi nhận. Khoảnh khắc giọng nói của cậu ấy vang lên, tôi đã òa khóc vì nhẹ
nhõm và vui sướng. Cậu ấy cũng khóc. Qua đường dây yếu ớt đầy sạn, tôi
lắng nghe giọng nói móp méo của Nicole giải thích rằng cậu ấy không bao
giờ nghĩ tôi bỏ đi mà không có cậu. Cậu ấy cũng nói rõ rằng mẹ tôi chẳng
hề có niềm tin như thế nơi tôi.

Sự thật là bà ấy đã đổ hết trách nhiệm cho Nicole vì sự biến mất của tôi,

bà yêu cầu cảnh sát hãy lôi cậu ấy đi thẩm vấn và buộc cậu ấy nói ra nơi tôi
đang ở. Khi việc đó không hiệu quả, vì chẳng có dấu hiệu gian dối nào
(sách vở của tôi không bao giờ được tìm thấy) và vì tôi đã mười tám tuổi,
bà ấy đã thu gom hết tất cả vật dụng của tôi và quăng chúng trên bãi cỏ
trước nhà Nicole. Mẹ tôi đã chửi mắng Nicole, gọi cậu ấy là một con điếm
và là một cô tiểu thư nhà giàu vị kỷ. Tim tôi chùng xuống bụng, xóa sạch
mọi niềm vui mới chớm. Có lẽ Caleb nói đúng. Dù vậy, Nicole vẫn trấn an
tôi rằng cậu ấy sẽ sửa chữa mọi chuyện, sẽ gọi cho mẹ tôi và giải thích. Tôi
bảo cậu ấy đừng bận tâm. Bà ấy chẳng hề quan tâm gì tới tôi hết. Ở một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.