BÓNG TỐI GIAM CẦM - Trang 157

những kẻ như Tí Hon, nhưng như mọi khi, tôi chẳng có lựa chọn, cũng
chẳng có tiếng nói. Tôi kéo áo khoác của Caleb chặt hơn quanh mình.

Chầm chậm, mùi hương của hắn lan dần lên mũi, lôi kéo suy nghĩ của

tôi hướng về hắn. Chuyện gì sẽ xảy ra đây? Liệu hắn có đang tìm tôi
không? Và tại sao ý nghĩ đó lại khiến cảm giác khiếp đảm lẫn mong chờ
trào dâng trong tôi? Mong chờ gì chứ? Trong một giây, tôi ước gì mình đã
cứ nằm đó bên cạnh hắn, cho hắn một cơ hội để tử tế. Có lẽ cuối cùng hắn
sẽ thả tôi đi. Tôi chớp mắt liện tục. Cô đã làm đúng, Livvie. Chuyện này sẽ
được thôi, sẽ được thôi.

Lúc chúng tôi dừng xe trước ngôi nhà tồi tàn, tôi nghe thấy rất nhiều

giọng nói đang cười cợt, la hét hay huyên thuyên trong khi tiếng nhạc rock
rất lớn ngập tràn không khí. Tôi lảo đảo và suýt nữa thì té ngã lúc leo
xuống xe. Tí Hon bật cười trong khi tiến về phía cửa.

“Cẩn thận đấy, cô gái nhỏ, em không muốn chiếc xe đó đè lên mình

đâu.” Tôi không nghĩ chuyện này có gì buồn cười.

Gã mở cánh cửa dẫn vào nhà và để cho một thứ còn choáng ngợp hơn cả

tiếng nhạc thoát ra, mùi cần sa. Tôi đứng bên ngoài, hối hận với mỗi quyết
định đã đưa mình đến đây, và rồi tôi bước qua ngưỡng cửa. Mọi cuộc trò
chuyện ngưng bặt. Chín dân lái mô tô, một trong số đó là phụ nữ trẻ, quay
sang nhìn tôi chằm chằm. Tôi cứng người trước biểu hiện thiếu thốn rành
rành ra đó, hầu hết bọn họ đều trông rất nhếch nhác, một vài người còn có
vẻ bị khuấy động nữa.

“Mọi người, đây là Jessica,” Tí Hon giới thiệu tôi, nghe rất vui vẻ và

hình như đang thầm đếm tiền trong đầu. Tôi đã quyết định dùng tên giả,
chẳng vì lý do nào khác hơn chuyện tôi không muốn bất kì ai biết tên thật
của mình. “Không ai lộn xộn với cô ấy nhé,” hắn nhìn tôi đầy dâm dật, “trừ
khi cô ấy thích được lộn xộn.” Vẫn là sự im lặng, ngoại trừ âm thanh bài
hát November Rain phiên bản dài hơn ầm ầm dội ra từ mấy chiếc loa thùng
dở tệ. Tôi thu người sâu hơn vào trong chiếc áo khoác của Caleb, thêm một
làn hương dịu êm nữa của hắn, thêm một quyết định đáng hối hận nữa.
Toàn bộ chuyện quỷ quái này chệch đi theo hướng vô cùng trớ trêu. Tí Hon
quay sang tôi, hoàn thành nốt màn giới thiệu, “Jessica, đây là Joker,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.