BÓNG TỐI GIAM CẦM - Trang 183

tĩnh và sắp xếp suy nghĩ, những lời đó phải được nói ra. Nếu không phải
lúc này thì sẽ là không bao giờ cả. Tôi để cho những tia đau nhói khích lệ
mình. “…Tôi biết nó sẽ không thể nào là tốt được. Bất kì điều gì anh đang
dự tính. Nhưng liệu anh có thể cho tôi một đặc ân không?”

“Ồ?”
Tôi chớp mắt, “Nếu việc đó tồi tệ gần giống những gì bọn khốn đó đã

làm với tôi… Tôi mệt mỏi vì phải sống sót qua những chuyện kinh khủng
chỉ để sa vào những chuyện kinh khủng hơn rồi. Vậy nên, nếu tất cả những
gì anh dự tính cho tôi là tra tấn hành hạ nhiều hơn nữa, thì tôi thà chết còn
hơn. Chỉ cần cho tôi một đặc ân thôi và đừng…tôi không muốn chết từ từ.”

Hắn giật lùi như thể vừa bị tôi tát. Hoặc không. Tôi đã từng tát hắn hai

lần trước đây, nhưng hắn chưa bao giờ mang vẻ như lúc này. Thình lình,
hắn không còn quá dò hỏi hay do dự nữa – mà trông vô cùng giận dữ!
Nhưng đồng thời cũng có vẻ…bị xúc phạm. “Đó là điều em nghĩ sao?” hắn
nói, giọng bực tức và gắt gỏng. “Em nghĩ tôi sẽ…” Hắn đứng lên rồi đi đi
lại lại. Tôi chẳng thể làm gì ngoài nhìn.

“Anh muốn tôi phải nghĩ sao hả, Caleb?” Tôi hỏi một cách cay nghiệt.

Mặt tôi nóng bừng còn mũi thì đau và sưng vù. Hít thở cũng đau. “Anh bắt
cóc tôi, đánh đập tôi, làm…những chuyện tồi tệ không tả nổi với tôi.” Cảm
giác bỏng rát nơi ngực tôi như lan rộng, đó chính là tất cả nỗi tức giận và
tuyệt vọng cuồn cuộn bên trong tôi, giờ đang trào ra khỏi bề mặt. “Tôi phải
trông chờ gì ở anh đây?” Tôi nhại lại trọng âm khác thường của hắn “
‘Đừng để tôi tìm được em.’ Chẳng phải anh đã nói vậy sao?”

Cuối cùng, hắn cũng dừng lại ở giữa phòng, hai mắt lóe lên rồi dịu lại.

“Em là một cô gái ngu ngốc, rất ngu ngốc, Mèo Con ạ.” Lần này tôi bật
cười. Rất to, cuồng loạn, cười quên cả đau dù nó đang xé toạc từng tế bào
trong cơ thể. Hắn chưa bao giờ nói gì thực tế hơn vậy cả. Tôi là một cô gái
ngu ngốc, rất ngu ngốc! Ngu ngốc vì nghĩ mẹ sẽ chịu tha thứ cho mình.
Ngu ngốc vì tưởng mình có thể trở thành gì đó khác. Tên lái môtô bẩn thỉu
chết giẫm đó đã gọi tôi là gì nhỉ? Con điếm! Cái mác đó theo tôi đi khắp
mọi nơi. Và tôi đã làm gì để bị gán như vậy chứ? Chưa đủ! Vẫn thuộc
phạm vi trinh nữ. Một con điếm cố chống lại bản chất của mình. Vì cái gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.