BÓNG TỐI GIAM CẦM - Trang 190

Hắn chờ đợi. Tôi chờ đợi. Tôi muốn thúc giục, muốn đào sâu hơn,

nhưng hiểu rằng làm thế chỉ đẩy hắn ra xa hơn mà thôi. Hắn đã đưa ra lời
thách đấu. Hắn sẽ chỉ cho đi khi được nhận lại, và nếu muốn biết nhiều hơn
nữa, tôi sẽ phải là người khiến hắn chịu ơn mình. Có lẽ càng biết nhiều về
nhau bao nhiêu, chúng tôi càng xích lại gần bấy nhiêu, và có thể, biết đâu
được, tôi sẽ thuyết phục được hắn ngừng việc tổn hại mình.

Đầu hàng, hắn từng nói thế. Hắn đã muốn tôi đầu hàng. Không chỉ về

thể xác. Mà cả tinh thần. Tôi sẽ cố. Tôi sẽ cố vì hắn. Chứ không phải vì tên
đàn ông tàn bạo, khó hiểu đang ngồi cạnh tôi, không phải vì Caleb. Tôi sẽ
cố vì người lạ mặt điển trai bên dưới đó. Người tôi đã gặp trên vỉa hè vào
cái ngày định mệnh kia - người đàn ông vô danh. Tôi sẵn sàng cố gắng tìm
hiểu anh ấy, từng chút một, còn điều xảy đến sau đó, cứ để số phận quyết
định. Tôi là người mở lời trước vì hắn ta không làm thế. Có lẽ vì hắn không
thể.

“Một phần trong tôi thực sự thấy mừng – vì đã thoát khỏi cuộc đời cũ.”

Tôi có thể thấy hắn ta rất ngạc nhiên trước sự chuyển hướng của cuộc trò
chuyện giữa hai chúng tôi; và cảm giác thật tuyệt khi khiến hắn bất ngờ.
“Không phải thế này tốt đẹp gì hơn, nhưng ít ra anh muốn tôi quay lại…tôi
không nghĩ mẹ mình sẽ như anh.” Tôi liếm đôi môi khô khốc và buộc mình
tiếp tục. “Bà ta nghĩ rằng tôi đã tự mình sa vào chuyện này. Rằng tôi đã bỏ
đi…rằng tôi là một con điếm. Nhưng lúc nào bà ta chẳng nghĩ vậy chứ.”
Khối nghẹn nơi cổ họng tôi trôi xuống thay vì đi ngược lên. Ngạc nhiên
làm sao, các cơ bắp của tôi thả lỏng ra. Thật tuyệt khi nói ra được hết tất cả.
Tôi từng kể nhiều chuyện trong quá khứ cho Nicole nghe, nhưng thế này
rất khác. Caleb rất mạnh mẽ. Hắn ta sẽ không nao núng. Chẳng hiểu sao tôi
lại biết hắn có thể chịu đựng được sức nặng mà không thấy khó chịu với
cảm giác nặng về và khó chịu đi kèm với nó, hệt như Nicole vậy. “Bà ta
ghét bản thân mình, và tôi lại là một phần của bà, hiển nhiên rồi.”

Hai mắt Caleb chầm chậm mở ra, chân mày cau lại, chăm chú lắng

nghe. Tôi tiếp tục nói, “Năm tôi mười ba tuổi, mẹ bắt gặp tên bạn trai của
mình đang hôn tôi. Hay đúng hơn là bà phát hiện chúng tôi đang hôn nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.