của sự ăn uống, cha tôi xuất hiện trong chiếc áo choàng lụa có điểm những
chấm tròn sang trọng của ông.
"Thật là một cảnh tượng đáng yêu," ông nói. "Hai cô bé tắm nắng và bàn
luận về bánh mì và bơ."
"Than ơi, chỉ có một cô bé mà thôi," Ann vui vẻ đáp. "Đừng quên em cùng
một lứa tuổi với anh, Raymond thân mến."
Cha tôi cúi xuống, cầm tay cô.
"Vẫn ăn nói thẳng thừng như bao giờ!" ông âu yếm trả lời, và tôi thấy hàng
mi của Anne xao động như thể cô đang đón nhận một ve vuốt bất ngờ.
Tôi lẻn ra mà không ai thấy. Ở cầu thang tôi gặp Elsa. Rõ ràng chị vừa bước
xuống giường, mắt bụp, môi nhạt, da đỏ và bong từng mảng vì tắm nắng
quá độ. Suýt chút nữa tôi đã chận chị lại để bảo rằng Anne đã xuống nhà
dưới, mặt mày thanh tao và tuyệt hảo -- rằng Anne sẽ cẩn thận phơi nắng và
không để cho da bị phỏng. Tôi định tạo cho chị sự cảnh giác, nhưng có thể
chị sẽ không phản ứng thuận lợi. Chị hai mươi chín, trẻ hơn Anne mười ba
tuổi, và dường như đối với chị, đó là một quân bài chủ.
Tôi cầm áo tắm chạy ra vũng. Tôi ngạc nhiên, Cyril đã có mặt ở đó, ngồi
trên thuyền. Anh bước lại gần tôi, nghiêm trang, cầm tay tôi và dẫn tôi về
phía thuyền.