BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 25


"Anh xin em tha lỗi cho anh hôm qua," anh nói.


"Lỗi của em," tôi trả lời, tự hỏi sao anh lại trịnh trọng đến thế.


"Anh ghét anh lắm," anh nói tiếp, đẩy thuyền xuống nước.


"Không có lý do nào cả," tôi vui vẻ nói.


"Nhưng anh vẫn,"


Tôi đã ngồi trong thuyền. Anh còn đứng, nước cao tới gối, hai tay tựa lên
mạn thuyền như thể đó là lan can của vành móng ngựa. Tôi đã rất quen với
gương mặt của anh nên tôi có thể hiểu được những biểu lộ của nó và tôi biết
anh sẽ không lên thuyền với tôi nếu anh chưa nói ra những gì đang chứa
đựng trong đầu. Tôi buồn cười nghĩ rằng đã hai mươi lăm tuổi mà anh vẫn
có thể nghĩ rằng mình là một tay chim gái tồi tệ.


"Đừng cười," anh nói. "Anh đã có thể đi đến tận cùng, chiều qua. Em không
có cách gì tự vệ. Hãy nhìn tấm gương của cha em và người đàn bà ấy.
Không chừng anh là thằng đểu giả nhất mà em biết."


Tôi không thấy anh vô lý. Tôi thấy anh hiền lành, anh đang ở ven bờ của
tình yêu chân thật. Tôi nghĩ cũng tốt cho tôi, nếu tôi cũng yêu anh. Tôi vòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.