BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 26

tay qua cổ anh và áp má lên mặt anh. Anh có bờ vai rộng; thân thể anh cứng
chắc trên tôi.


"Anh thật dịu dàng, Cyril," tôi thì thầm. "Anh sẽ là anh trai của em."


Anh khép chặt vòng tay gừ lên một âm thanh bất bình, rồi nhẹ nhàng kéo
tôi khỏi thuyền. Anh nhấc tôi lên và ôm tôi sát vào lòng, đầu tôi dựa trên
vai anh. Trong giây phút ấy tôi yêu anh. Trong nắng sáng anh cũng nâu
đồng, cũng mềm mại, cũng dễ xúc cảm như tôi, và anh sẽ che chở tôi. Khi
môi anh chạm môi tôi cả hai đứa run lên hoan lạc; nụ hôn của chúng tôi
không nhuốm màu hổ thẹn hay hối tiếc, nó chỉ là một tìm kiếm sâu sắc,
thỉnh thoảng bị ngắt đứt bởi những lời thủ thỉ. Cuối cùng tôi tách ra và bơi
về thuyền, đang bập bềnh trôi xa. Tôi úp mặt lên làn nước xanh như ngọc
cho tươi tỉnh. Một cảm giác hạnh phúc hoang dại tràn ngập hồn tôi.


Lúc mười một giờ rưởi Cyril đi về, cha tôi và hai người đàn bà của ông xuất
hiện trên lối mòn. Ông đi giữa, tay đỡ lưng họ, với sự duyên dáng tự nhiên
của riêng ông. Anne vẫn mặc chiếc áo choàng đi biển. Cô ung dung cởi áo,
không để ý là chúng tôi đang hau háu nhìn, và nằm xuống cát. Cô có chiếc
eo thon và đôi chân tuyệt hảo, và không ngờ gì nữa, kết quả của một đời
nâng niu chăm sóc, một làn da hầu như không chút tì vết. Không định trước
tôi liếc qua cha tôi, ông đang nhướng một bên mày ngầm tán thưởng. Elsa
tội nghiệp, da đang ở một tình trạng đáng than khóc, đang bận rộn bôi dầu
lên thân thể. Tôi không nghĩ là cha tôi sẽ chịu đựng chị ấy quá một tuần ...
Anne quay đầu nhìn tôi.


"Cécile, sao nơi đây cháu dậy sớm thế nhĩ? Ở Paris cháu nướng trong
giường đến giữa trưa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.