BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 41

"Chị không tìm ra họ," chị nói.


Trông chị hoàn toàn thảm hại. Phấn đã nhạt, phơi ra nước da trơn bóng, và
nét mặt ủ dột. Chị là một cảnh tượng thê thảm. Bỗng dưng tôi nổi giận với
cha tôi; ông đã cư xử một cách lỗ mãng không thể tả.


"Cécile, em biết chỗ của họ," tôi nói, mỉm cười như thể mọi chuyện đều
bình thường và chị không cần phải lo lắng. "Em sẽ trở lại ngay."


Không còn tôi, ông Nam Mỹ ngã chúi vào cánh tay của Elsa và dường như
ông hài lòng ở nơi đó. Tôi hơi buồn hiểu ra rằng ông trời đã cho chị ấy một
thân hình đầy đặn hơn tôi nhiều, và tôi không thể hờn trách chị.


Casino rất rộng, tôi đi hai vòng mà không thành công. Tôi kiểm qua sân
thượng và cuối cùng tôi nghĩ đến xe hơi. Phải một lúc tôi mới tìm được nó
trong bãi đậu. Họ đang ngồi trong xe. Tôi lại gần từ đàng sau và nhìn thấy
họ qua khung kính. Gương mặt nhìn nghiêng của họ kề bên nhau, nghiêm
trang và đẹp lạ lùng dưới ánh đèn đường. Họ ngồi đối diện và hẳn là họ nói
rất khẽ vì tôi thấy môi họ mấp máy. Tôi đã muốn bỏ đi nhưng ý nghĩ về
Elsa lại khiến tôi đến mở cửa xe. Tay của cha tôi còn đặt trên cánh tay của
Anne, và họ không để ý gì tới tôi.


"Cha và cô vui chứ ạ?" tôi lễ phép hỏi.


"Có chuyện gì thế?" cha tôi bực dọc nói. "Con làm gì ở đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.