BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 50


"Cháu có thấy hôn nhân của hai người già như chúng tôi là kỳ cục không?"


"Đâu có già!" tôi nhấn mạnh, trong khi cha tôi phớn phở bước vào với chai
rượu trong tay.


Ông ngồi xuống cạnh Anne và choàng tay lên vai cô. Cách cô quay lại nhìn
cha tôi làm tôi phải cúi mặt. Không ngờ gì nữa cô kết hôn với cha tôi chỉ vì
điều đó; vì chuỗi cười dòn tan, vòng tay cứng cáp, sinh lực dồi dào và sự
nồng nhiệt ân cần của ông. Ở tuổi bốn mươi có thể có sự sợ hãi nỗi cô liêu,
hay có lẽ có đợt trào dâng cuối cùng của ngũ quan ... Tôi không bao giờ
nghĩ đến Anne như một người đàn bà, chỉ như một nhân cách. Tôi đã nhìn
thấy ở Anne một người tự tin, trang nhã và khôn ngoan, nhưng chưa bao
giờ yếu ớt hay đầy nhục cảm. Tôi hiểu rõ là cha tôi rất tự hào -- cô Anne
Larsen kiêu kỳ sắp sửa làm vợ ông. Nhưng ông có yêu cô không, và nếu có,
ông có khả năng yêu cô lâu dài hay không? Có khác biệt nào chăng giữa
cảm giác của ông với cô và cảm giác mà ông đã có với Elsa? Mặt trời làm
đầu tôi quay cuồng, và tôi nhắm mắt. Ba người chúng tôi ngồi ở sân
thượng, đầy những ý nghĩ không nói ra, của những lo sợ dấu kín, và của
hạnh phúc.


Elsa không trở lại trong thời gian này. Một tuần trôi qua, bẩy ngày vui vẻ
quần tụ bên nhau --và rồi mọi sự thay đổi. Trong thời gian ấy chúng tôi
soạn những kế hoạch tỉ mỉ cho việc tái trang hoàng căn hộ của chúng tôi ở
Paris, và bàn thảo một thông lệ cho cuộc sống của chúng tôi, điều mà cha
tôi và tôi lấy làm vui sướng với sự bướng bỉnh của những người chưa bao
giờ biết đến dụng ích của thông lệ. Cha tôi và tôi có bao giờ tin vào nó dù
chỉ trong khoảng khắc? Cha tôi có thực tình nghĩ rằng chúng tôi có thể ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.