BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 51

trưa mỗi ngày tại cùng một địa điểm và chính xác lúc mười hai giờ ba
mươi, ăn tối ở nhà và trải qua một đêm tĩnh lặng? Dù sao chăng nữa ông
cũng hớn hở chuẩn bị từ bỏ chủ nghĩa Bohemianism, và bắt đầu thuyết
giảng trật tự, tán dương niềm vui của một cuộc sống trưởng giả, ngăn nắp
và có văn hóa. Ông, cũng như tôi, không ngờ rằng tất cả những dự tính ấy
chỉ là lâu đài trong không khí.


Tôi nhớ tuần lễ ấy mới rõ ràng sao! Anne thanh thản, tin tưởng, và rất ngọt
ngào; cha tôi yêu cô say đắm. Tôi gặp họ buổi sáng bước xuống lầu, dựa
vào nhau, nói cười vui vẻ, quầng thâm dưới mắt, và tôi thề rằng tôi không
thích điều gì hơn là hạnh phúc đó được kéo dài suốt cuộc đời họ. Buổi tối
chúng tôi thường uống rượu khai vị ở sân lộ thiên của mấy quán cà phê dọc
theo bờ biển. Bất kỳ ở đâu chúng tôi đều được xem như một gia đình bình
thường, hạnh phúc, và tôi, người hay ra ngoài một mình với cha tôi và gặp
những nụ cười láu lỉnh, những ánh mắt độc địa hay tọc mạch, đã sung
sướng được đóng một vai trò thích hợp với lứa tuổi của tôi. Họ sẽ làm đám
cưới khi trở lại Paris.



Cyril đáng thương sững sờ chứng kiến sự biến đổi của cuộc sống chúng tôi,
nhưng anh hài lòng với ý nghĩ có lẽ lần này nó sẽ được hợp pháp hóa.
Chúng tôi vẫn rong thuyền buồm và hôn nhau mỗi khi chúng tôi muốn.
Nhưng có những lúc khi môi anh ép sát môi tôi, tôi lại nhớ gương mặt của
Anne với những đường nét mềm mại mà tôi gặp mỗi buổi sáng. Tôi nhớ vẻ
vui tươi thoải mái, vẻ uể oải duyên dáng mà tình yêu ban phát cho những cử
chỉ của cô, và tôi ganh ghét cô. Chỉ hôn suông có thể không thỏa, và chẳng
ngờ chi nữa, nếu Cyril không quý tôi đến thế, có lẽ tôi đã trở thành người
tình của anh trong tuần đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.