BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 52

Lúc sáu giờ, khi chúng tôi từ đảo trở về, Cyril sẽ kéo thuyền lên bãi cát.
Chúng tôi sẽ lên nhà qua cánh rừng dương, theo hàng một, giả vờ là người
Da Đỏ. Hoặc anh sẽ chấp tôi chạy đua cho ấm người. Anh sẽ luôn luôn đuổi
kịp tôi trước khi tới nhà và nhảy bổ lên tôi gào to đắc thắng, lăn tôi trên lớp
lá dương, dấu tay tôi dưới thân và hôn tôi. Tôi vẫn còn nhớ hương vị những
nụ hôn ngạt thở ấy, và tiếng đập của trái tim Cyril hòa với tim tôi theo âm
thanh êm đềm của con sóng vỗ bờ. Một - hai - ba, tim anh thùm thụp, và
một-- hai - ba, tiếng sóng dạt dào. Rồi dần dần, khi hơi thở đã điều hòa trở
lại, những nụ hôn của anh sẽ thúc bách hơn, tiếng sóng biển sẽ nhạt nhòa đi
nhường cho mạch tim thổn thức bên tai.


Một chiều nọ giọng nói của Anne tách rời chúng tôi. Cyril đang nằm phủ
trên tôi. Chúng tôi gần như khỏa thân dưới ánh sáng đỏ au của mặt trời lặn,
và tôi có thể hiểu vì sao Anne có thể hiểu lầm những gì trông thấy. Cô gay
gắt gọi tôi. Cyril đứng phắt dậy, đương nhiên anh hơi luống cuống. Không
rời mắt khỏi Anne, tôi từ từ đứng lên. Cô trực diện với Cyril, và nhìn xuyên
qua người anh, nói nhỏ nhẹ:


"Tôi không muốn gặp cậu nữa."


Anh không trả lời, nhưng cúi xuống và hôn vai tôi trước khi bỏ đi. Tôi ngạc
nhiên và xúc động, như thể cử chỉ đó là một ước thề. Anne chằm chặp nhìn
tôi với cùng ánh mắt nghiêm khắc xa vắng, như thể cô đang suy nghĩ về
một điều gì khác. Cung cách của cô làm tôi tức giận. Nếu cô đang chìm sâu
trong suy tư đến thế thì cô nói với chúng tôi làm gì? Tôi đi lên gần cô, và
một cách lễ độ giả vờ xấu hổ. Cuối cùng cô cũng tỏ vẻ chú ý đến tôi và lơ
đễnh nhặt một cọng lá dương trên cổ tôi và vứt bỏ. Tôi thấy cô đang khoác
một lớp mặt nạ khinh thị xinh đẹp, mà vẻ khinh khỉnh và kiêu kỳ rất hợp
với cô, và luôn luôn khiến tôi e ngại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.