BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 54


Bửa ăn tối là cơn mộng dữ. Anne không hề trong một khoảng khắc thân mật
nói với tôi là cô sẽ không mách lẻo với cha tôi nếu tôi hứa sẽ chăm học.
Tính khí của cô không có chỗ cho sự mặc cả. Một mặt tôi ưa thích cô với
tính cách đó, một mặt tôi vẫn mong cô sẽ có một hành động có thể cho tôi
cơ hội để khinh thường. Như thông lệ cô dè dặt tránh đi một nước cờ sai, và
chỉ sau khi chúng tôi dùng xong món soup cô mới làm như chợt nhớ ra sự
kiện.


"Em ước chi anh có thể cho con bé một lời khuyên, Raymond. Em gặp nó
cùng với Cyril trong rừng chiều nay, và hai đứa dường như sa đà một chút."


Cha tôi, người đàn ông tội nghiệp, cố xử sự như toàn thể câu chuyện là một
trò đùa.


"Em nói gì thế? Tụi nó định làm gì cơ?"


"Anh ấy đang hôn con," tôi nói. "Và Anne nghĩ rằng ..."


"Em chẳng nghĩ gì cả, " cô cắt lời tôi. "Nhưng có lẽ sẽ là một ý kiến tốt nếu
con bé ngưng gặp cậu ấy một thời gian và thay vào đó, chú tâm vào môn
triết."


"Ô, tội nghiệp con bé!" cha tôi nói. "Dù sao, Cyril là một chàng trai tử tế,
phải không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.