BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 70

"Nếu chị nghĩ rằng không có cách gì, chị hãy quên đi," tôi buồn bã nói.


"Con mụ chó đẻ!" Elsa thì thào.


"Chị nói chính xác," tôi đáp, quay mặt đi dấu sự hài lòng.


Elsa tươi hẳn ra. Chị trút cạn tâm tình. Chị đã bị phụ phàng, chị nói, nhưng
bây giờ chị sẽ chứng tỏ cho con mụ gian tà ấy biết là chị, Elsa
Mackenbourg, có thể làm được gì. Và dĩ nhiên cha tôi yêu chị; chi luôn
luôn biết là cha tôi yêu chị. Ngay cả khi ở bên Juan, chị cũng không thể gạt
Raymond khỏi tâm trí chị. Chị chưa bao giờ nhắc đến hai chữ hôn nhân với
Raymond, và chị luôn luôn làm ông hạnh phúc. Và chị chưa thử một lần...
Đến lúc ấy tôi không thể chịu đựng chị hơn nữa. "Elsa," tôi nói, "gặp Cyril
và nhờ anh ấy làm ơn dùm em, nếu có thể, cho chị đến ở cùng với mẹ của
anh. Nói rằng chị cần nơi trú ngụ. Em chắc anh ấy sẽ xin được. Nói với anh
ấy em sẽ gặp anh ấy sáng mai, và ba đứa chúng ta sẽ bàn bạc tình hình."


Ở ngưỡng cửa, dụng ý khôi hài, tôi thêm vào: "Chị đang chiến đấu cho
tương lai của chị, Elsa!"


Chị nghiêm nghị đồng ý, như thể không có mươi lăm, hai mươi tương lai
dưới hình thức những người tình sẳn sàng bảo bọc chị. Tôi ngắm chị yểu
điệu bước đi trong nắng. Tôi nghĩ, trong một tuần thôi, cha tôi sẽ muốn có
lại chị.


Đã ba giờ rưởi. Lúc ấy cha tôi hẳn đang gối đầu trên cánh tay Anne, và cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.