BUỒN ƠI CHÀO MI - Trang 71

ấy, đẹp mặn mà, uể oải trong sức nóng của lạc thú và hạnh phúc, hẳn cũng
thiêm thiếp giấc nồng. Tôi bắt đầu vẽ ra hết kế hoạch này đến kế hoạch
khác, không dừng lại suy ngẫm. Trong phòng, tôi bước loanh quanh giữa
cửa phòng và cửa sổ, thỉnh thoảng lại nhìn ra mặt biển hiền hòa trải theo bờ
cát. Tôi tính toán những cơ may, những nguy hiểm và dần dà tôi vượt qua
mọi chướng ngại. Tôi cảm thấy mình tinh ranh hiểm ác, và đợt sóng ghê
tởm bản thân vỗ đập hồn tôi từ khi khởi sự trò chuyện với Elsa giờ đã
nhường cho cảm giác tự đắc với khả năng của mình.


Khỏi cần nói nó đã tan tành khi chúng tôi xuống bãi bơi với nhau. Vừa nhìn
thấy Anne tôi đã tràn trề hối hận và tôi cố gắng hết mực để chuộc tội lỗi của
mình. Tôi xách giỏ cho cô, tôi chạy ào đến với khăn mỏng quấn người của
cô khi cô bước lên bờ. Tôi chăm chú nhìn cô và nói những lời ngọt ngào
nhất. Đương nhiên sự thay đổi đột ngột của tôi sau những ngày im lặng vừa
qua đã khiến cô ngạc nhiên. Cha tôi sung sướng lắm. Anne mỉm cười với
tôi và vui vẻ hẳn lên. Tôi nghĩ đến những từ ngữ đã dùng để nói về cô với
Elsa. Làm sao tôi có thể nói như thế được, và làm sao tôi có thể chịu đựng
cái ngớ ngẩn vô lý của Elsa? Ngày mai tôi sẽ khuyên chị ra đi, nói rằng tôi
đã sai lầm. Mọi chuyện sẽ trở lại như xưa, và, nói cho cùng, tại sao tôi
không nên gắng học để thi đỗ? Một mảnh bằng đại học chắc hẳn sẽ có lợi
về sau.


"Phải không ạ?" tôi hỏi Anne. "Có phải một tấm bằng đại học sẽ hữu
dụng?"


Cô nhìn tôi và phá lên cười. Tôi cười theo, sung sướng vì cô vui tươi đến
thế. "Cháu thật là hết ý!" cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.