BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 100

Đấy là con chó Anh, lông trắng đốm vàng, dứt khoát là khôn hơn hết thảy

mọi con vật thuộc loài bốn chân. Nhưng con chó khôn hơn hết thảy các con
vật thuộc loài bốn chân chỉ ngoe nguẩy đuôi chớp đôi mi mắt mệt mỏi với
vẻ chán nản và không góp cho tôi một lời khuyên đắc dụng nào cả. Tôi cảm
thấy xấu hổ với nó, tôi hăm hở xông về phía trước, như bỗng đoán ra là phải
đi về đâu, tôi vòng qua cái gò và lọt vào một cái lũng không trũng lắm, đất
đã cày hết. Một cảm giác lạ lùng lập tức choán lấy tâm hồn tôi. Cái lũng đó
hình lòng chảo gần như đều đặn, sườn dốc thoai thoải. Ở đáy lũng có mấy
khối đá dựng đứng, dường như chúng trườg xuống đây để hội họp bí mật
với nhau. Phía trên khu đất lòng chảo ấy, bầu trời câm lặng và quạnh quẽ
bằng phẳng và u sầu đến nỗi lòng tôi se lại.
Một con vật nhỏ, không rõ là con gì, choé lên mộ tiếng yếu ớt và ai oán
giữa các tảng đá. Tôi vội quay trở lại, leo lên gò, Cho đến giờ, tôi vẫn chưa
mất hy vọng tìm thấy đường về nhà, nhưng lúc này tôi hoàn toàn thấy rõ
rằng tôi đã lạc hẳn rồi, và tôi cũng chẳng còn gắng công nhận cho ra các
vùng xung quanh; vả chăng, mọi vật hầu như đã chìm hẳn trong sương mù.
Tôi cứ đi thẳng, nhìn sao để lấy hướng, hy vọng sẽ gặp may. . . Tôi đi như
thế ngót nửa giờ, lê bước một cách trầy trật. Tôi có cảm giác như cả đời tôi
chưa từng đến nơi nào hoang vắng như thế này: không nơi nào có ánh lửa le
lói, không một âm thanh. Quả đồi thoai thoải này nhường chỗ cho quả đồi
khác, cánh đồng nối tiếp cánh đồng, kéo dài vô tận, các bụi cây dường như
bỗng từ dưới đất mọc lên ngay trước mũi tôi. Tôi vẫn đi và không còn có ý
định nằm xuống chỗ nào để chờ sáng, và đột nhiên, tôi thấy mình đứng trên
một bờ vực khủng khiếp.
Tôi co nhanh cái chân vừa đưa ra phía trước và qua bóng đêm gần như
trong suốt, tôi thấy phía dưới, mãi đằng xa có một bình nguyên bao la.
Một con sông rộng ôm lấy nó thành một vành bán nguyệt một đầu xuất
phát từ chỗ tôi. Nước sông màu ánh thép thỉnh thoảng lại loé lên từng mảng
sáng mờ, biểu hiện của dòng chảy. Ngọn đồi tôi đứng đột nhiên đổ xuống
thành một bờ dốc gần như dựng đứng. Những đường viền đồ sộ của quả đồi
sẫm đen lại, nổi rõ trong không trung xanh nhạt. Ngay dưới chân tôi, ở chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.