BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 104

nó gây nên ấn tượng lạ lùng nhất. Đôi mắt ấy như muốn nói một điều gì mà
tiếng nói - ít ra là tiếng nói của thằng bé - không có đủ lời lẽ để diễn tả. Nó
thấp bé, vóc dác mảnh khảnh và mặc khá tồi tàn. Đứa cuối cùng là Vanya,
thoạt tiên tôi không nhận thấy nó: nó nằm trên mặt đất, quấn cái chiếu nhỏ,
nằm im thin thít, chỉ thỉnh thoảng thò cái đầu nhỏ tóc xoăn màu hạt dẻ ra
khỏi chiếu. Thằng bé ấy chỉ mới bẩy tuổi là cùng.
Vậy là tôi nằm dưới một bụi cây ở mé ngoài và nhìn những thằng bé. Một
cái xoong nhỏ treo trên một đống lửa, bọn trẻ luộc "khoai". Pavlusa trôn
nom xoong khoai, nó quì gối, dùng một mảnh gỗ thọc vào nước sôi. Fêđya
nằm chống khuỷu tay xuống đất và phanh tà áo bành tô sang hai bên. Iliusa
nằm cạnh Koxtya và vẫn nheo mắt chăm chú như trước. Koxtya hơi cúi
đầu xuống và nhìn ra một nơi nào phía xa. Vanya không động đậy dưới
chiếc chiếu của mình. Tôi vờ ngủ. Những thằng bé dần dần lại nói chuyện
với nhau.
Thoạt tiên, chúng nói những chuyện linh tinh chuyện công việc ngày
mai, chuyện ngựa. Nhưng đột nhiên, Fêđya hỏi Iliusa, dường như để nối

lại câu chuyện bị bỏ dở - Này, mày bảo là mày nhìn thấy "gia thần"(

[42]

)

phải không?
- Không tao không nhìn thấy, mà không thể nhìn thấy gia thần được -
Ihusa trả lời bằng một giọng khàn khàn và yếu ớt phù hợp tuyệt vời với vẻ
mặt nó. - Tao nghe thấy. Mà không phải một mình tao đâu nhé.
- Thế gia thần của nhà mày trú ở chỗ nào? Pavlusa hỏi.

- Trọng cái nhà xeo (

[43]

) cũ.

- Thế chúng mày vẫn đến xưởng giấy đấy à?
- Chứ sao, chúng tao vẫn đến. Tao với em Apđiuska tao vẫn làm công
việc đánh láng giấy.
- Mày mà cũng là thợ xưởng máy kia đấy!
- Này, nhưng mày nghe thấy tiếng gia thần như thế nào kia? - Fêđya hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.