BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 285

Nhưng tôi nói chuyện ấy với cô để làm gì nhỉ? - Gã trở mình trên mặt đất,
nói thêm - Đằng nào cô cũng không thể hiểu nổi cơ mà.
- Sao lại thế, anh Victo Alêcxanđrưts? Em hiểu, em hiểu hết.
- Khoác chưa?
Akulina gằm mặt xuống.
- Trước kia anh chẳng nói năng như thế với em bao giờ cả, anh Victo
Alêcxanđrưts ạ - Cô nói, không ngước mắt lên.
- Trước kia ư?... trước kia! Rõ khéo cái cô này!...Trước kia! - Gã nói, ra
vẻ tức giận.
Cả hai cùng im lặng một lát.
Nhưng đã đến lúc tôi phải đi rồi đây - Victo thốt lên và chống khuỷu tay
toan nhổm dậy...
- Hãy nán lại một lát nữa đã - Ankulina nói như van vỉ.
- Để làm gì kia? . . . Thì tôi đã đến từ biệt cô rồi kia mà.
- Gượm đã, anh - Akulina nhắc lại.
Victo lại nằm xuống và bắt đầu huýt sáo.
Akulina vẫn không rời mắt khỏi gã. Tôi có thể nhận thấy cô hơi xúc
động: môi cô hơi co giật, đôi má tái nhợt hơi hồng lên...
- Anh Victo Alêcxanđrưts - Cuối cùng, cô thốt lên, nghẹn ngào - anh là
người có tội... Anh có tội với trời, anh Victo Alêcxanđrưts ạ, em nói có
Chúa trời chứng giám!
- Tội lỗi gì nào? - Gã cau mày, hơi nhóm lên và quay đầu về phía cô, nói.
- Anh có tội, Victo Alêcxanđrưts ạ. Ít ra anh cũng nên nói với em một lời
trìu mến lúc chia tay; ít ra anh cũng nên nói một lời âu yếm với con bé khốn
khổ bị bỏ rời này chứ...
- Nhưng tôi nói gì với cô được?
- Em không biết. Điều đó anh biết rõ hơn chứ, anh Victo Alêcxanđrưts ạ.
Anh sắp đi, ít ra cũng nên có một lời... Em có lỗi gì mà bị hắt hủi như thế?
- Cô kỳ lạ thật? Tôi có thể làm gì được nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.