BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 286

- Nên có lấy một lời. . .
- Chà, cứ tấu mãi một điệu chán ngấy - Gã thốt lên với vẻ bực bội và
đứng dậy.
- Đừng giận, anh Victo Alêcxanđrưts - Cô vội nói thêm, cố cầm nước
mắt.
- Tôi không giận, nhưng cô ngốc nghếch quá...Cô muốn gì? Tôi không
thể lấy cô làm vợ được kia mà? Phải không nào? Vậy thì cô muốn gì?
Muốn gì nào? (Gã cúi đầu xuống như đợi câu trả lời và xòe các ngón tay
ra).
- Em chẳng... em chẳng muốn gì cả - Cô đáp ngập ngừng và đánh bạo giơ
hai tay run rẩy về phía gã - nhưng ít ra anh cũng nên có một lời trước lúc
chia tay...và nước mắt cô trào ra như suối.
- Biết mà, lại khóc rồi - Victo nói một cách lạnh lùng và gạt cái mũ ở phía
sau gáy cho nó sụp xuống mắt.
- Em chẳng muốn gì cả - Cô nói tiếp, vừa nức nở vừa đưa hai tay lên
bưng mặt - Nhưng bây giờ tình cảnh em trong gia đình sẽ như thế nào, sẽ
như thế nào đây? Đời em rồi sẽ ra sao, đời em rồi sẽ ra sao? Khốn khổ thân
em. Em còn biết bấu víu vào đâu, rồi đến bị gả cho một kẻ mà em không
yêu mất thôi... Cái số em thật chẳng ra gì!
- Cứ hát mãi, hát mãi một điệu chán ngấy! - Victo lầu bầu và đổi chân
đứng với vẻ sốt ruột - Nhưng ít ra cũng nên có một lời, dù chỉ một lời thôi...
Chẳng hạn như: Akulina... anh...
Những tiếng khóc nức nở như xé lồng ngực đột nhiên bật ra, khiến cô
không thể nói hết lời, cô nằm úp mặt xuống cỏ và khóc một cách chua xót,
cay đắng... Toàn thân cô run bần bật, gáy cô cứ nảy lên... Nỗi đau xót bị
kìm hãm quá lâu cuối cùng đã ào ạt tuôn ra như thác. Victo đứng một lúc
nhìn cô, đứng một lúc rồi nhún vai, quay gót và bỏ đi, bước những bước
dài. Mấy giây trôi qua... Cô đã bớt xúc động, ngẩng đầu lên, chồm dậy, nhìn
quanh và giơ hai tay lên trời. Cô muốn chạy theo gã, nhưng chân cô bủn
rủn, cô ngã quì xuống...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.