BÚT KÝ NGƯỜI ĐI SĂN - Trang 408

RỪNG VÀ THẢO NGUYÊN

Mới đây chàng bỗng say mê
Khu vườn rậm rạp, làng quê thanh bình,
Bồ đề bóng toả rợp xanh,
Linh lan gió thoảng hương trinh dịu dàng,
Bên sông thùy liễu giăng hàng,
Một mình dưới lũng mơ màng sồi tươi,
Mùi tầm ma lẫn mùi gai,
Bốn bên cây cỏ, đó đây ruộng đồng,
Đất bằng trải mịn màu nhung,
Đại dương lúa mạch mênh mông dưới trời
Sóng đưa vô hạn vô hồi,
Từ trên những đám mây trời lung linh.
Một tia nắng mọng sắc vàng...

(Trích ở một bài thơ đã đốt)

Bạn đọc có lẽ đã chán những mẫu ghi chép của tôi; tôi hứa ngay để bạn
đọc yên tâm rằng tôi sẽ không viết thêm gì nữa ngoài những mẩu đã được
in. Nhưng, để chia tay với bạn đọc, tôi không thể không nói vài lời về việc
đi săn.
Đi săn bằng súng và bằng chó là một việc tự bản thân nó đã rất thú,
fiirsich, như thời xưa người ta vẫn nói; giả sử trời sinh ra bạn không phải để
trở thành người đi săn, nhưng dù sao bạn vẫn yêu thiên nhiên và tự do, vì
vậy bạn không thể không ghen với cánh đi săn chúng tôi.
Hãy nghe tôi kể nhé.
Chẳng hạn, bạn có biết rằng về mùa xuân, được ra đi từ trước rạng đông,
bằng xe hoặc bằng ngựa - là điều thú vị như thế nào không? Bạn ra bậc tam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.