CÁ CƯỢC VỚI TÌNH YÊU - Trang 326

Lúc năm giờ chiều cùng ngày, rõ ràng là đồ khốn đó đã học

được cách nhận hướng dẫn. Min đi về nhà và nghe thấy Elvis đang
hát trên đài trước khi cô mở cửa. Cô bước vào và thấy chú mèo đang
nằm ườn ra trên lưng tràng kỷ, hai tai dí sát vào loa. “Mày lại bật nó
lên hả?” cô đi tới và âu yếm nó để bù đắp lại việc đã bỏ mặc nó cả
ngày, một việc có vẻ không khiến nó bận lòng chút nào. Rồi cô làm
món spaghetti, một mặt bắt đầu buổi tối dễ chịu mà cô đã lên kế
hoạch với chú mèo của mình, mặt khác vẫn vểnh tai lên chờ nghe một
tiếng gõ ở cửa, chỉ để phòng hờ. Khi có tiếng gõ cửa thật, cô vừa
cảm thấy tức giận vừa vui sướng. Được rồi, Cal không giỏi lắng
nghe, điều đó thật tệ, nhưng cô vẫn vui mừng vì anh đã đến.

Rồi cô mở cửa và anh không ở đó, mà là David, cảm xúc của cô

đơn giản chỉ còn là tức giận.

“Anh đang làm gì ở đây?” cô hỏi.

“Anh cần nói chuyện với em.” Hắn bước vào và đứng sững lại,

trừng trừng nhìn phía cuối trường kỷ. “Chúa ơi, cái gì thế?”

“Đó là Elvis,” Min trả lời và đóng cửa lại. “Con mèo của tôi. Tôi yêu

nó. Sỉ nhục nó đi và anh sẽ chỉ còn là quá khứ mà thôi.”

David ngồi xuống tràng kỷ, xa Elvis hết mức có thể. “Anh đã

nghĩ mãi về chuyện chúng ta,” hắn vừa bắt đầu nói vừa nới lỏng
cà vạt.

“Không có chúng ta nào hết,” Min nói. “Chưa bao giờ có chúng

ta. Chuyện tốt đẹp nhất anh từng làm cho tôi là đá tôi. Tôi biết ơn
nhưng cũng vẫn còn tức giận với anh về chuyện đó.”

“Anh biết, anh biết, anh đáng bị thế.” David kéo nút thắt cà

vạt ra, trông lôi thôi hơn những gì Min có thể nhớ về con người này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.