bản đồ để định hướng xử lý các chứng từ ghi nợ – đến nay đã đạt quy mô
lớn chưa từng có.
Lời cáo buộc chủ yếu mà Hoa Kỳ nhằm vào Trung Quốc là: Trung Quốc
thao túng tiền tệ của họ nhằm giữ được giá xuất khẩu của Trung Quốc rẻ
hơn dành cho người mua nước ngoài. Cáo buộc này được liên tục thảo luận
trong báo giới nhưng chưa bao giờ được Nhà Trắng chính thức đưa ra kể từ
năm 1994. Nhưng bản thân guồng máy xuất khẩu của Trung Quốc cũng
không phải là mục đích – nó chỉ là phương tiện để đạt mục đích mà thôi.
Mục đích thực của Trung Quốc cũng rất quen thuộc với các chính trị gia trên
toàn cầu – công ăn việc làm. Các nhà máy ven biển, công xưởng lắp ráp và
trung tâm vận tải của Trung Quốc là nơi đón nhận các đợt “biển người” tràn
về từ các tỉnh nông thôn miền Trung và miền Nam Trung Quốc. Hàng chục
triệu người mà hầu hết là người lao động trẻ đang tìm kiếm việc làm ổn định
chỉ để nhận được tiền lương bằng một phần mười so với mức lương của
công việc tương đương tại Hoa Kỳ.
Những người lao động mới đến này đều sống các khu trọ tập thể rất đông
đúc, làm việc 70 giờ mỗi tuần, đi lại bằng phương tiện giao thông công
cộng, ăn mỳ và cơm, có rất ít tiện nghi và giải trí. Khoản tiền ít ỏi mà những
người lao động dành dụm được sẽ được chuyển về quê nhà để giúp đỡ cha
mẹ già hoặc người thân khác trong gia đình họ – những người ở nông thôn
không được hưởng an sinh xã hội. Từ góc nhìn của nông thôn Trung Quốc,
đời sống và làm việc như trên là “giấc mộng Trung Hoa”, một giấc mơ trong
thế kỷ 21 làm đối trọng với “Giấc mơ Mỹ” hồi thế kỷ 20. “Giấc mơ Mỹ” dù
sao vẫn khá hơn: có nhà, có xe hơi và các trường học tốt cùng với việc làm
ổn định. Tất nhiên, những người lao động từ nông thôn Trung Quốc mới đến
thành thị chỉ cần được nhìn thấy xe hơi Mercedes, Cadillac và các căn hộ
sang trọng của giới “đại gia mới nổi” để biết rằng trên đời này còn có những
thứ tốt đẹp hơn các khu trọ tập thể và xe buýt.
Giới lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc là những người biết rõ nhất
điều gì sẽ xảy ra nếu không tạo ra công ăn việc làm như thế này.
Tìm hiểu lịch sử Trung Quốc chính là tìm hiểu những sụp đổ mang tính
chu kỳ. Cụ thể, trong vòng 140 năm từ năm 1839 đến 1979, Trung Quốc